Mà kết quả quét sạch làm cho Khang Hi hoảng sợ, lúc trước hậu cung tranh đấu hắn sẽ không đi quản, bởi vì quản cũng vô dụng, nơi nhiều phụ nữ sẽ nhiều thị phi.
Mà trong hậu cung, duy nhất không thiếu chính là phụ nữ, những phụ nữ này cả đời cũng chỉ có một hoàng đế, cho nên bọn họ vì tranh sủng thượng vị, vì vinh quang gia tộc, vì mình có thể sống sót, vì đủ loại lý do, cũng coi như là dùng hết thủ đoạn.
Đồ Khang Hi sử dụng, bất kể là quan trang phục phẩm, hay là giấy và bút mực, đều trải qua chặt chẽ thẩm tra, hắn vẫn cho rằng bên cạnh chính mình là an toàn nhất, thế nhưng tất cả chuyện phát sinh ngày hôm nay, quả thực lật đổ năng lực nhận thức của Khang Hi đối với nô bộc bên người mình. Liền người bên cạnh mình đều bị đám phụ nữ hậu cung kia mua được, ngay cả một tờ giấy đỏ nho nhỏ các nàng đều có thể nghĩ biện pháp động thủ hại người, cho thấy năng lực của các nàng đã đến trình độ nào. Nếu như có một ngày, người các nàng không ưa là hắn, có phải cũng chỉ một câu nói, hạ độc ngay trong những thứ hắn dùng mỗi ngày, để hắn vô thanh vô tức chết đi?
Mỗi một vị đế vương đều cực kỳ quý trọng tính mạng của mình, bởi vì bọn họ hưởng thụ được quyền lợi chí cao vô thượng mà người bên ngoài vĩnh viễn không hưởng được.
Trong Càn Thanh cung đèn đuốc sáng choang, bầu không khí trong chính điện âm lãnh ngột ngạt, mặt Khang Hi không hề cảm xúc xem tình báo thủ hạ thám tử truyền về, mu bàn tay cầm mật thư lộ ra gân xanh.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng ngạo nghễ nhìn người mặc đồ đen quỳ ở trong điện, gằn từng chữ: “Ngươi xác định, ghi chép ở trên toàn bộ đều là thật?”
“Vâng!” Lời ít mà ý nhiều phun ra một chữ.
Một tay Khang Hi nắm thật chặt đầu rồng trên tay cầm của long ỷ, lạnh giọng hỏi: “Những nô tài phản chủ kia của Càn Thanh cung, trong miệng có từng phun ra chuyện gì?”
Người mặc đồ đen xấu hổ cúi đầu: “Nô tài vô năng, thỉnh chủ nhân trách phạt!” Hắn cũng không nghĩ tới, rơi xuống trong tay bọn họ, đám người kia nhận hết đại hình vẫn cứ không chịu lộ ra một câu nói!
Khang Hi hít sâu một hơi, một quyền tàn nhẫn đánh ở trên ngự án!
Liền ngay cả cung nhân thị giá xa xa ở bên ngoài điện đều sợ đến cả người run run một cái, từng người từng người, tất cả đều quỳ trên mặt đất.
Nửa đời này của Khang Hi, trải qua sóng to gió lớn không ít, theo tuổi dần dần lớn lên, đã bắt đầu thu lại tính tình của mình, học được kỹ năng của đế vương: hỉ nộ không hiện rõ.
Một kỹ năng này, những năm này Khang Hi vẫn hoàn thành rất khá, thế nhưng ngày hôm nay hắn bị phá công bởi đám phụ nữ hậu cung kia! Khang Hi cảm giác mình chưa bao giờ phẫn nộ như hiện tại!
Vừa bắt đầu, hắn nghĩ, nô tài Càn Thanh cung đều bị người ta thu mua, vậy tình hình trong cung khác sẽ ra sao?
Vẻn vẹn chỉ là một ý nghĩ đột nhiên phát lên, Khang Hi khiến người ta đi thăm dò tra Từ Ninh cung của Hiếu Trang, cùng với Thọ Khang cung của Hiếu Huệ, còn có Thừa Càn cung của Đông Giai thị.
Hôm nay mới vừa lấy được mật báo, nhìn mặt trên mật báo tràn đầy đều là tên kẻ phản chủ, Khang Hi kinh hãi không thôi, trong cung Đông Giai thị có, trong cung Hiếu Trang đã chết có, liền ngay cả ở trong Thọ Khang cung mẹ cả Hiếu Huệ an phận thủ thường, không nhúng tay vào hậu cung cùng tiền triều cũng có!
Đông Giai thị chưởng phượng ấn nhiều năm như vậy, phi tần không ưa nàng rất nhiều, coi như Khang Hi đối với tình huống bên trong nàng cung đã chuẩn bị tâm lý, cũng bị tin tức viết ở trên này làm kinh ngạc đến ngây người!
Nô tài cả cung, ngoại trừ nha hoàn Tân Hà theo Đông Giai thị từ Đông phủ vào cung vẫn trung thành tuyệt đối với Đông Giai thị ra, còn cung nữ thái giám khác, non nửa nương nhờ vào người khác, có một bộ phận khác coi như không có nương nhờ vào người khác, cũng bị người thu mua, tuy rằng các nàng không có làm chuyện gì tổn thương Đông Giai thị, nhưng đều hoặc nhiều hoặc ít đem tin tức Thừa Càn cung để lộ ra ngoài một chút.
Khang Hi không khỏi suy nghĩ, đến cùng là Đông Giai thị thủ đoạn không cao, hay là người sau lưng thu mua người, thủ pháp quá cao?
Khang Hi đem chuyện thu mua nô tài của Càn Thanh cung cùng Thừa Càn cung quy cho cùng một người gây nên, bởi vì nếu như là một đám người gây nên, mật thám của Khang Hi không thể không tra được một chút gì!
Ngay cả con mắt mật thám của hắn đều có thể tránh thoát, có thể thấy được người kia thủ đoạn cao bao nhiêu!
Người như vậy, nếu như là kẻ thù của hắn…
“Tra! Tỉ mỉ tra cho trẫm! Đem chủ nhân những người này đều tra ra được toàn bộ cho trẫm!” Khang Hi tức giận không kiềm được đem mật thư vứt trên ngự án.
Lang Hoa miết ngón tay ở trong một đĩa trắng chấm nước, nhẹ nhàng vung lên lá cây của bồn lan điếu* xanh lục ở trên bàn trà kia, giọt nước xẹt qua gân lá, Lang Hoa lắng nghe tin tức nó truyền đến.
lan điếu – cây nhện – 的吊兰
Cây nhện là một loài thân cỏ, lá cuốn chằng chịt, có các tên gọi khác như: lục thảo trổ, cỏ nhện môn, luyến khách.
Tên khoa học: Chlorophytum comosum.
Tên tiếng Anh: Spider plant.
Cây nhện mang ý nghĩa mang đến hy vọng.
Khang Hi đã động thủ đem nhổ hết từng cái đinh trong Càn Thanh cung, nhân thủ Ô Bạch Lam xếp vào đương nhiên không thể may mắn thoát khỏi! Hơn nửa toàn bộ đều chết!
Lang Hoa trầm thấp nở nụ cười, tiếp đó, chính là thời điểm nàng ra tay!
Ô Bạch Lam muốn dựa vào Tứ a ca phục vị, cũng phải nhìn nàng có nguyện ý hay không!
Dưới ánh
mặt trời, lan điếu mọc vô cùng tốt vươn chiếc lá của nó, nước trên lá cây tinh oánh long lanh, chiếu ra mỉm cười xán lạn trên mặt Lang Hoa.
Trải qua một phen gió tanh mưa máu đại thanh tẩy, toàn bộ hậu cung hoàn toàn yên tĩnh lại.
Ám cọc trước đây của Ô Bạch Lam nhảy nhót nhiều nhất, lần này, toàn bộ ám cọc ở Càn Thanh cung bị quét sạch sẽ, cái đinh cắm ở Thọ Khang cung cùng Từ Ninh cung cũng bị rút sạch.
Liền ngay cả ám cọc xếp vào ở trong cung Đông Giai thị cũng tổn hại một nửa, tuy rằng nàng ta che giấu tốt, không có bị Khang Hi tra được, thế nhưng ám cọc khổ tâm bồi dưỡng liền như thế phá huỷ, Ô Bạch Lam cảm giác trái tim mình chảy máu!
Nếu không phải do ám cọc trong cung phi tần khác vẫn còn, Ô Bạch Lam thật sự liền chết tâm!
Cũng bởi vì chuyện này, Ô Bạch Lam mới ý thức tới, “thiên cổ nhất đế” Khang Hi thủ đoạn thật sự không yếu, không chỉ đối xử tiền triều chính sự, đối xử hậu cung, hắn một khi coi trọng, tuyệt đối sẽ không buông tha, mảy may có khả năng xử tử ngươi!
Ô Bạch Lam không dám lại làm gì nữa, nàng ta núp ở sườn điện Vĩnh Hòa cung cẩn thận từ từ điều dưỡng thân thể, tranh thủ một ngày kia phục sủng, lại mang thai nhi tử, cho Dận Trinh thêm một trợ lực!
Mà Lang Hoa, ở trận đại thanh tẩy này, thừa cơ xếp vào hai người ở bên người Lan thứ phi Vĩnh Hòa cung.
Sẽ không có người nghĩ đến, ở thời điểm đại thanh tẩy người người tự nguy, chuẩn bị che giấu thật kỹ cái đuôi của mình, nàng lại sẽ liều lĩnh nguy hiểm đem cái đinh xếp vào ở bên người Lan thứ phi – nhìn như không dùng được.
Lang Hoa đương nhiên có phương pháp không cho Khang Hi phát hiện ra nàng, Ô Bạch Lam đánh chủ ý Đề Lan giúp nàng ta đi tranh sủng, thế nhưng Lang Hoa sẽ không làm cho nàng ta toại nguyện.
Mượn phương pháp Ô Bạch Lam năm đó đối phó với nguyên chủ Vệ thị, hai cung nữ Lang Hoa xếp vào hầu hạ bên người Đề Lan, đồng thời sau khi các nàng có được tín nhiệm của Đề Lan, mỗi ngày truyền vào cho Đề Lan chuyện là Ô Bạch Lam có ý định hại chết Đề Ti.
Coi như Đề Lan bắt đầu sẽ không tin, thế nhưng tháng ngày lâu, Lang Hoa liền không tin nàng ta sẽ không cảm thấy kỳ lạ.
Đây là bệnh chung, một người nói như vậy, khả năng cũng sẽ không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng là thời điểm nhiều người thỉnh thoảng nói tới một chuyện, người nghe nhất định sẽ không tự chủ được nghĩ lại có vấn đề gì.
Trong cung dần dần yên tĩnh lại, khi Đông Giai thị nhận được danh sách tuyển tú nữ, trước khi chuẩn bị chọn mấy tú nữ thích hợp hỏi thăm tình huống, Lang Hoa đã tìm được thuốc Ô Bạch Lam hại thân thể Đông Giai thị suy yếu.
Sau khi Đông Giai thị sinh xong bát cách cách, thân thể liền càng ngày càng không khỏe, người người đều cho rằng sau khi nàng sinh thiếu hụt quá lớn, không có bù đắp lại, nhưng Lang Hoa được nguyên chủ kể lại nên biết được, là trò quỷ của Ô Bạch Lam!
Đã từng có mấy lần, Ô Bạch Lam vì tăng thêm trợ lực cho Dận Trinh, liền muốn đem Dận Chân đến bên cạnh của mình nuôi, trước đó Ô Bạch Lam không có đi tìm Đông Giai thị, cũng không có đi tìm Dận Chân, mà dùng từ uyển chuyển cầu Khang Hi, Khang Hi cũng cảm thấy tuổi Dận Chân đã lớn, cũng nên trở lại bên người mẹ đẻ của mình.
Do Khang Hi đứng ra, đã từng cùng Đông Giai thị nói ra hai lần, ai biết Đông Giai thị không vui, còn dự định đem ngọc điệp của Dận Chân cho sửa lại. Ô Bạch Lam tức giận liền hạ độc với Đông Giai thị, vừa vặn Đông Giai thị mang thai bát cách cách, vì thuốc này, thân thể Đông Giai thị thiếu hụt rất nhanh, cho nên bát cách cách sinh ra được có mấy tháng liền chết non.
Lang Hoa lần thứ hai bỏ thuốc cho Đông Giai thị, lần này, nàng gia tăng liều lượng thuốc.
Ô Bạch Lam không biết chính là, bên trong thuốc này tự có tương sinh tương khắc, ít, độc tính lan tràn chậm, đây là tự nhiên.
Nhưng một khi vượt qua lượng quy định của nó, độc tính phát ra siêu nhanh, thân thể không chịu nổi gánh nặng lớn, một ít độc tích tụ trong người lập tức bộc phát ra, ngược lại sẽ khiến thân thể người ta chuyển tốt.
Bởi vì hiệu quả kỳ lạ như vậy, cho nên khi Ô Bạch Lam lấy được chai thuốc này, đã ngàn dặn vạn dặn phải nghiêm khắc căn cứ dùng thuốc đúng lượng, liều dùng tuyệt đối phải nghiêm cẩn.
Nửa tháng sau, Khang Hi lật bài tử của Đông Giai thị, vào Thừa Càn cung cùng dùng bữa tối với Đông Giai thị, kết quả ở Đông Giai thị dùng một ít cải trắng bóp dấm chua*, sau đó, đột nhiên ngay trước mặt Khang Hi hộc máu té xỉu!
cải trắng bóp dấm chua –醋溜白菜
Thừa Càn cung nhất thời hoàn toàn đại loạn, Khang Hi lập tức tuyên thái y, đồng thời sai người nghiệm độc, còn đem toàn bộ cung nhân của Thừa Càn cung đều giam giữ hết, lần lượt thẩm vấn.
Thời điểm Lang Hoa chạy tới Thừa Càn cung, sắc trời hoàn toàn đen kịt lại, tối nay ngay cả mặt trăng đều không ló dạng, Tử Cấm Thành rút đi phù hoa ban ngày, đến buổi tối, toàn bộ cung đình lạnh lẽo dị thường.
Trong hậu cung phi tần có phân vị đều đến rồi, dù sao cũng là hoàng quý phi cùng hoàng thượng có chuyện, nghe nói hoàng quý phi đều ói ra máu, tất cả mọi người cho rằng nàng bị trúng độc dược không nhỏ, chỉ sợ là không còn sống lâu nữa.
Lang Hoa không nói một lời, đứng đó, nhìn Tứ a ca Dận Chân quỳ gối trước giường Đông Giai thị, viền mắt đỏ bừng gọi ‘ngạch nương’.