Ánh chiều tà rơi xuống, cậu quay đầu lại, lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt u ám trên mặt em gái.
Cô đang khoanh chân ngồi trên bàn học, hai tay nâng người, mặt không chút biểu cảm nhìn cậu.
Nhíu mày, cậu cũng quật cường nhìn lại cô, thậm chí cậu cũng không rõ là cô có tức giận hay không.
Một lát, Nam Dịch nhảy xuống bàn, giày da mũi vuông vang lên một tiếng giòn tan. Từng bước từng bước gõ vào tim cậu.
Trực giác mách bảo, cậu đã quên mất chuyện gì đó.
Em gái mặc kệ cậu, mái tóc dài mỏng manh bay trong gió, cô dứt khoát bước đi, Nam Kiêu muốn nói lại thôi, đành phải vội vàng đuổi theo.
Trên suốt quãng đường đi về, Nam Dịch một mực nhìn ra ngoài cửa sổ, ngay cả nửa ánh mắt cũng không cho cậu.
Nam Kiêu vốn đã quen được em gái dựa dẫm, trong mắt chỉ có mình cậu nên giờ không ngồi yên nổi, bầu không khí trên người em gái tản ra sự không vui, lần đầu tiên ... Không nghi ngờ gì nữa, là cậu đã khiến cô tức giận.
Thế nhưng… lý do là gì chứ…
Lúc xuống xe, Nam Kiêu gấp gáp mở cửa, đưa tay muốn đỡ cô xuống. Từ phía bên kia, Nam Dịch dễ dàng tự đẩy cửa ra, một loạt động tác liền mạch, không mặn không nhạt nói với cậu: "Cảm ơn anh trai nhé…"
Có thể nói, là thái độ tương đối không vui.
Tóc vừa mới tắm xong còn ướt, vương trên vai, nước chảy ròng ròng. Nam Dịch quấn khăn tắm quanh người, xoay người lại sắp xếp quần áo.
Bất chợt có một chiếc khăn lông to ụp lên đầu cô, nhẹ nhàng lau tóc cô, sức lực vừa phải, không nặng không nhẹ.
Cô ngừng một chút, "Anh trai?"
Do dự một chút, Nam Dịch đứng thẳng người lên, quay lưng về phía cậu: "Vì sao lại không đưa em xem lá thư đó?"
Nam Kiêu há hốc mồm, động tác trên tay chậm lại, "Có gì tốt để coi đâu, cả trăm tấm đều như nhau mà."
Hiển nhiên đó là một câu trả lời không chuẩn bị trước, nhất thời bầu không khí rơi vào trầm mặc.
"À." Cô trầm thấp cười một tiếng, chạy trốn khỏi tay anh, “Ngày mai còn có lớp, anh mau đi ngủ đi."
Rõ ràng là cô đang cười, nhưng lại không giống như trước kia, đôi mắt híp lại, chỉ thấy hình dáng ý cười, nhưng lại không thấy con ngươi lạnh lùng.
Muốn mở miệng, giải thích, sự thật…
"Ừm, em cũng vậy nha." Cậu xoa xoa tóc