Kiều Hội chui trong chăn, cúi đầu ‘ừm’ một tiếng. Cô cảm thấy mình không làm được gì to tát cả, cô chỉ tự thanh minh cho bản thân thôi. Nhưng khi nghe Từ Diệc Dương nói anh tự hào về cô, Kiều Hội cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Sau khi tắt điện thoại, Kiều Hội lại mở weibo ra để xem phản ứng của cư dân mạng, cô phát hiện có rất nhiều người đã chia sẻ bài đăng của mình.
@ Chúng Ta Cùng Nhau Đến Trường Nào V: Chúng tôi tự hào khi có Kiều Hội đồng hành trong mùa hai cùng chương trình! Mọi người hãy cùng nhau dõi theo bước chân đi đến thế giới tri thức của cô ấy nhé〈 Bài viết được chia sẻ đến từ – Kiều Hội V〉
@ Lâm Mẫn Mẫn V: Con gái của tôi rất thích Kiều Hội, tôi giúp con bé nói một câu với Kiều Hội ‘Chị gái nhỏ cố lên!’ 〈 Bài viết được chia sẻ đến từ – Kiều Hội V〉
@ Đinh Chúc V: Giới trẻ thời nay giỏi quá, lợi hại hơn lão già như tôi nhiều〈 Bài viết được chia sẻ đến từ – Kiều Hội V〉
@ Thang Mặc V:〈 Bài viết được chia sẻ đến từ – Kiều Hội V〉
Trong những người chia sẻ bài viết, đương nhiên không thể thiếu anh.
@ Từ Diệc Dương V: Em ấy rất giỏi〈 Bài viết được chia sẻ đến từ – Kiều Hội V〉
Ngày hôm sau, lúc Kiều Hội ra khỏi phòng vào sáng sớm cô gặp được tiền bối Lâm. Cô ấy nhìn cô cười: “Học bá có muốn đi cùng cô ăn sáng không?”
Kiều Hội biết người đối diện đang có nhã ý trêu đùa mình, cô vui vẻ đáp lại: “Đương nhiên là muốn ạ.”
Khi hai người đến căng tin, nơi này đã có rất nhiều học sinh, bọn họ lén lút nhìn hoặc đi đến xin chụp ảnh cùng, một số học sinh bạo dạn còn nhiệt tình lên tiếng chào hỏi Kiều Hội: “Chào buổi sáng học bá!”
Chỉ trong một đêm, khắp các trường nhất trung trong thành phố Bắc Thành không ai không biết đến Kiều Hội. Ai nấy đều biết cô là người nắm trên tay huy chương vàng Olympic Toán học, đem vinh quang về cho đất nước.
Đối với lứa tuổi học sinh, sức hút của học bá không thua kém gì những nghệ sĩ nổi tiếng.
Kiều Hội cùng Lâm Mẫn Mẫn đi đến quầy thức ăn chọn món, sau đó tìm một chiếc bàn trống ngồi xuống. Lâm Mẫn Mẫn nhấp một ngụm sữa đậu nành xong mới nói, “Tối hôm qua, con gái của cô là người nói cho cô biết về hot search của cháu đấy.” Nghe được tin này, cô ấy rất lo lắng cho Kiều Hội. Kinh nghiệm nhìn người mấy chục năm nay cho cô ấy biết Kiều Hội không phải loại người mưu mô đến thế.
Lâm Mẫn Mẫn khá thích Kiều Hội, cô gái nhỏ này không kiêu ngạo lạnh nhạt không giống mấy nghệ sĩ hiện nay ai cũng làm mình làm mẩy. Vì vậy cô ấy không muốn con đường trong giới của Kiều Hội vì scandal này mà biến thành ngõ cụt.
Hot search này rõ ràng có người nhúng tay vào hãm hại, nếu xử lý không tốt nó sẽ ảnh hưởng xấu đến tương lai của cô bé. Lúc đó, Lâm Mẫn Mẫn còn gọi cho tổ chương trình xem họ định xử lí thế nào.
Giọng nói của đạo diễn rất bình tĩnh trả lời: “Từ Diệc Dương nói với chúng tôi chỉ cần tin tưởng Kiều Hội là đủ.”
Từ Diệc Dương? Mặc dù Lâm Mẫn Mẫn không biết chuyện này có liên quan gì đến Từ Diệc Dương, nhưng cô ấy tin vào nhận định của người này. Cậu ta đã nói chỉ cần tin tưởng Kiều Hội, thì cô ấy sẽ chọn tin cô bé.
Sự thật đã chứng minh, Từ Diệc Dương nói không có sai. Kiều Hội phản kích chỉ bằng vài tấm hình nhưng cũng đủ để đám thủy quân kia câm miệng.
“Nói ra mới nhớ, nhờ có cháu mà lượng người xem của chương trình lại tăng lên đáng kể. Số người xem trực tiếp nhiều gấp đôi mùa trước.”
Kiều Hội híp mắt cười.
Dùng xong bữa sáng, hai người tách nhau ra. Kiều Hội được phân học ở lớp một còn Lâm Mẫn Mẫn học bên lớp hai.
Cô vừa mới bước vào cửa lớp, cậu học sinh đeo mắt kính chỉ chỗ ngồi cho cô: “Chỗ của chị ở kia.”
“Cảm ơn.” Kiều Hội đi theo hướng chỉ của cậu ta, phía bên cạnh chiếc bàn trống là một cô bé, để chắc chắn hơn Kiều Hội lịch sử hỏi: “Làm phiền em một chút, đây là chỗ ngồi của chị đúng không?”
Cô bé còn chưa kịp trả lời, Từ Diệc Dương đã lên tiếng trước, anh gõ ngón trỏ theo nhịp lên bàn, “Đúng thế.”
Kiều Hội gật đầu ngồi xuống, cất cặp vào ngăn bàn, Từ Diệc Dương ngồi ngay phía sau cô. Chỉ cần cô quay lại có thể nhìn thấy anh, còn Thang Mặc anh ấy phải ngồi sau lưng Từ Diệc Dương bên cạnh còn có chiếc thùng rác làm bạn.
Một lúc sau, Kiều Hội phát hiện vai mình bị vỗ nhẹ từ phía sau. Cô quay đầu lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Từ Diệc Dương đan tay chống cằm, dưới gọng kính bạc là ánh mắt mang theo ý cười nồng đậm, “Không có gì, chỉ là trong mấy ngày tới mong được học bá chỉ dạy nhiều hơn.” Lúc nói đến từ học bá, tốc độ nói của anh chậm hơn hẳn, thậm chí còn có chút dịu dàng.
Rõ ràng sáng nay rất nhiều người gọi cô hai từ học bá nhưng khi nghe từ miệng anh nói ra Kiều Hội lại cảm thấy khang khác.
Nghe êm tai hơn mọi lần.
Cô đỏ mặt đáp, “Em biết rồi.” sau đó vội vàng quay lên.
Thang Mặc từ đầu đến cuối chứng kiến đoạn hội thoại này, khoanh hai tay trước ngực, ghét bỏ đánh giá: “Ngây thơ.”
Từ Diệc Dương nghe vậy chỉ nhàn nhạt trả lời, “Cậu sao mà hiểu được.” Ý anh ở đây là cẩu độc thân như cậu thì biết gì về tình thú vợ chồng?
Thang Mặc hừ lạnh một tiếng cúi đầu đọc sách. Anh ấy không thèm để ý đến hai người này nữa.
Ngay sau khi tiết học cuối cùng kết thúc, Kiều Hội nhanh chóng nhận được thẻ nhiệm vụ do chương trình đưa đến.
Không chỉ mình cô nhận được, những người khác đều có nhiệm vụ gửi tới.
Kiều Hội tò mò mở ra, hồi hộp không biết họ sẽ đưa ra nhiệm vụ gì.
❛ Gửi đến bạn học Kiều Hội:
Xin chào, hôm nay là ngày đầu tiên đi học chính thức của bạn.
Chiều nay chúng tôi sẽ tổ chức PK giữa học sinh hai lớp. Mỗi lớp phải chuẩn bị hai tiết mục, một tiết mục do học sinh mới biểu diễn còn tiết mục thứ hai là dành cho các học sinh đang theo học trong trường.
Lớp giành chiến thắng sẽ giành
được phần thưởng do chương trình cung cấp.
Đã đến lúc thể hiện sự cuốn hút của bạn. Hãy tức cực tham gia nào!
Ký tên – Tổ chương trình thân yêu của bạn.
Kiều Hội: “…”
Tổ chương trình cũng rất biết cách bày trò đấy.
Theo cô nhớ thì mùa một không có cái trò PK [1] giữa học sinh mới thế này.
[1] PK: Là viết tắt của cụm từ tiếng Anh Player Killing, được sử dụng nhiều trong game đối kháng. Nói dễ hiểu là cuộc thi đấu giữa người với người.
Giữa trưa, khi cùng Lâm Mẫn Mẫn ăn cơm, cô ấy đã chủ động nhắc đến chuyện này: “Mấy đứa đã chuẩn bị cho tiết mục chưa? Định biểu diễn một người hay cả ba người lên biểu diễn?”
Kiều Hội lắc đầu, “Bọn cháu chưa quyết định.” Cô cầm nhiệm vụ đến thẳng căng tin, chưa có thời gian để thảo luận cùng Từ Diệc Dương và Thang Mặc.
Cô chợt nghĩ ra nghề nghiệp của Lâm Mẫn Mẫn là vũ công nên hỏi thẳng cô ấy: “Vậy bên lớp cô định biểu diễn tiết mục gì? Có phải cô sẽ lên sân khấu nhảy một bài hoặc là tiền bối Đinh sẽ thể hiện tài năng viết thư pháp của mình không ạ?”
“Cháu đoán sai rồi.” Lâm Mẫn Mẫn cười nhạo một tiếng, “Tô Tố chủ động nói muốn biểu diễn.” Bởi vì xung quanh có camera, hơn nữa còn đang phát sóng trực tiếp nên có một số điều cô ấy không tiện nói. Nếu Tô Tố đã muốn biểu diễn vậy thì cứ người đó biểu diễn.
Ngay từ đầu Lâm Mẫn Mẫn đã không có thiện cảm với Tô Tố dù Tô Tố đang là đương kim ảnh hậu.
Tô Tố ngoài mặt tỏ thuần khiết nhưng Lâm Mẫn Mẫn biết đối phương không hề đơn giản như những gì thể hiện bên ngoài. Cô ấy lớn tuổi rồi, không thích dính dáng với mấy người tâm tư phức tạp nữa, hiện tại cô ấy chỉ muốn kết bạn thân thiết cùng những người có tâm hồn đơn thuần. Vì vậy đối với kiểu người như Tô Tố tránh được thì tránh, trừ khi cần thiết nếu không cô ấy sẽ hạn chế tiếp xúc.
Đến chiều, học sinh lớp một và hai tập chung đông đủ trong khán phòng.
Khán giả xem phát sóng trực tiếp cùng nhau bình luận sôi nổi:
‹ Tôi cực kỳ tò mò tiết mục của lớp một!! ›
‹ Tôi rất mong anh trai Từ nhà mình lên sân khấu biểu diễn nhưng tôi biết mình mong đợi viển vông rồi ›
‹ Cá 100% anh trai nhà chúng ta không biểu diễn. Nói thật là anh ấy đồng ý tham gia tôi mừng lắm, mỗi ngày đều được rửa mắt bởi gương mặt đẹp đẽ đó tôi đã đủ mãn nguyện rồi ›
‹ Nếu anh trai Từ không tham gia biểu diễn thì lớp một còn mỗi đạo diễn Thang và học bá thôi. Học bá sẽ biểu diễn gì nhỉ? Còn đạo diễn Thang lên trình diễn công phu độc mồm à? ›
‹ Lầu trên bớt chúa hề, đọc bình luận của lầu trên tôi lại háo hứng mong chờ! ›
‹ Tôi muốn xem học bá giải bài kiểm tra và đạo diễn Thang phô diễn tài năng độc mồm ›
‹ Lớp hai đã quyết định ảnh hậu Tô Tố lên diễn rồi, không biết chị ấy sẽ biểu diễn tiết mục gì ›
Dưới ánh nhìn của vô số khán giả trong kênh phát sóng trực tiếp, người dẫn chương trình đã xuất hiện với một chiếc microphone.
“Xin chào tất cả mọi người, chúc mọi người có một buổi chiều vui vẻ.” Nói xong, anh ta cúi đầu chào mọi người một cách chân thành.
Tất cả các học sinh có mặt đều vỗ tay nhiệt liệt, đây là lần đầu tiên các học sinh được tham gia hoạt động thế này, bọn họ đều rất hào hứng.
“Ai cũng biết, lát nữa chúng ta sẽ bắt đầu cuộc thi PK giữa các học sinh mới đúng không nào? Ban đầu, kế hoạch của tổ chương trình là mỗi lớp có hai tiết mục. Khán giả sẽ bình chọn trực tiếp cho từng tiết mục, cuối cùng cộng điểm hai tiết mục lại. Ai dành phiếu bầu nhiều hơn sẽ là đội chiến thắng. Nhưng vừa rồi Tô Tố vừa đưa ra gợi ý một cách PK hấp dẫn hơn.”
Các học sinh tại hiện trường ngơ ngác nhìn nhau, cách PK hấp dẫn hơn là gì?
MC dẫn chương trình hắng giọng nói tiếp, “Chính là hình thức battle! Cô ấy muốn dance battle [2] với học sinh mới Kiều Hội! Đương nhiên bạn học Kiều Hội của chúng ta có thể từ chối lời khiêu chiến này.”
[2] Dance battle: Có nghĩa là nhảy đối đầu.
‹ PK kiểu này kịch tính như xem drama dài tập ›
‹ Tôi cảm thấy có gì đó … ›
‹ Không phải thời niên thiếu thì nên nhiệt huyết thế này sao? Hầu hết độ tuổi thanh xuân ai cũng hiếu chiến, muốn phân thắng bại rõ ràng ›
‹ Chỉ mình tôi thấy không công bằng à? Học bá có thành tích tốt nhưng Tô Tố lại muốn PK nhảy với cô ấy. Ủa? Học bá có phải siêu nhân, người toàn năng đâu. Sao không PK bài tập với cô ấy đi! ›
‹ MC dẫn chương trình nói Kiều Hội có thể từ chối mà ›
‹ Nói vậy chứ Kiều Hội mà từ chối chẳng phải cô ấy nhận thua à? Như thế khác gì thi đấu thua không? ›
‹ Giờ đoán xem học bá có từ chối battle không? ›