Nhân viên của chương trình rất chuyên nghiệp mặc dù trong lòng bất ngờ nhưng biểu cảm gương mặt không biểu lộ ra. Bọn họ nhanh chóng đem chiếc giường bị sập đi ra ngoài, chuẩn bị đệm và drap giường mới cho cô và Từ Diệc Dương.
Một nhóm người ở bên ngoài nhìn chiếc giường gỗ đã hỏng hoàn toàn, mỗi người đều có suy nghĩ riêng.
Miệng Trương Tiểu Hoan dần dần há to ra, bây giờ cô bé mới ý thức được tình huống bất ngờ xảy ra trong miệng Kiều Hội là như thế nào.
Không ngờ chiếc giường có thể gãy đôi thế này.
Cô bé sống hơn mười mấy năm, xem ra hôm nay thu nạp thêm kiến thức.
Khán giả xem truyền hình trực tiếp nhìn nhân viên vận chuyển giường ra giống như được nạp thêm năng lượng, phấn khích sôi nổi.
Bọn họ quyết định đêm nay không ngủ.
Phải ngồi canh xem tối nay còn có chuyện gì nóng để hóng nữa không.
Trên màn hình ngập tràn mấy dòng chữ đại loại như, “Mạnh! Anh trai là đỉnh nhất!”
° ° °
Lúc này, Chương Tô Lệ mệt mỏi sau một ngày dài bận rộn, cô ấy nằm xuống giường để trợ lý giúp mình mát xa, thả lỏng cơ thể, xem chương trình phát sóng trực tiếp.
Kiều Hội và Từ Diệc Dương từ sau khi công khai hẹn hò đã nhận lời tham gia chương trình cùng nhau. Chuyện này cả giới giải trí đều biết, mọi người ai cũng chú ý đến nhất cử nhất động của họ.
Chương Tô Lệ đương nhiên không phải ngoại lệ.
Hôm nay là ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp, sau khi kết thúc công việc cô ấy muốn mở ra xem bình thường hai người này sống chung thế nào. Chương Tô Lệ không thể tin đương khi Từ Diệc Dương đắm chìm trong chuyện tình cảm lại giống như chàng trai bình thường đang yêu.
Càng không thể tin nổi hình ảnh chiếc giường bị gãy làm đôi kia, nó khiến cô ấy mất hứng vài giây.
“Mặc dù quen biết anh ấy nhiều năm nhưng hóa ra một chút về anh ấy tôi cũng không hiểu.”
Trợ lý nhìn Chương Tô Lệ vừa xem chương trình vừa thở dài. Không biết nên nói thế nào, trợ lý sợ bản thân nói ra điều gì đó khiến cô ấy tổn thương nên chỉ có thể mỉm cười. Từ Diệc Dương bề ngoài ôn hòa cấm dục, ai nghĩ đến anh ấy có một mặt cuồng dã thế này?
Có lẽ, chỉ bộc lộ ra trước mặt Kiều Hội?
Chương Tô Lệ khẽ cười, “Nhiều năm như vậy, tôi nghĩ cũng đến lúc mình nên buông bỏ thứ tình cảm này.”
“Chị nghĩ được như vậy là chuyện tốt, chị nên sớm buông bỏ. Dù ảnh đế Từ rất tốt nhưng …” Nhưng không thuộc về chị, vế sau của câu nói trợ lý không cách nào nói ra. Không biết trong lòng Từ Diệc Dương, Chương Tô Lệ ở vị trí nào có thể chỉ là người dưng xa lạ nếu không anh ấy sẽ không dứt khoát công khai chuyện tình cảm.
Hai người vừa mới hợp tác đóng phim, nam nữ chính trong phim lan truyền tin đồn cũng là chuyện bình thường nhưng Từ Diệc Dương nhất quyết không phối hợp. Ít ra không phối hợp cũng đừng phá hoại, đằng này anh ấy trực tiếp công khai, trở thành đệm lót đường cho Kiều Hội.
Dù sao Kiều Hội cũng là bạn gái anh ấy còn Chương Tô Lệ chỉ là bạn học. Không thể trách Từ Diệc Dương.
Chương Tô Lệ rũ mắt, trước kia cô ấy từng ảo tưởng có khả năng Từ Diệc Dương cũng có cảm tình với mình. Nếu cô ấy nỗ lực, nói không chừng hai người có thể ở bên nhau.
Không có mơ mộng thì không có tổn thương, nghĩ lại cô ấy mới nhận ra bản thân quá đa tình.
Từ Diệc Dương đối xử với cô ấy cũng giống như đối xử với người lạ.
° ° °
Sau sự cố vừa rồi, gần mười một giờ hai người mới được lên giường nghỉ ngơi. Nói là giường nhưng đây chỉ là một chiếc đệm dày thôi.
Kiều Hội ngáp ngủ, vỗ tay xuống đệm nói với anh, “Mau đi ngủ thôi.”
Đệm do chương trình cung cấp không mềm mại như ở nhà nhưng vẫn ổn hơn chiếc giường bé xíu ban nãy. Từ Diệc Dương nằm xuống bên cạnh Kiều Hội, ôm cô vào lòng để cô dựa vào ngực mình.
Một lúc sau hai người đã chìm trong giấc ngủ.
Ngày thứ hai Kiều Hội tỉnh dậy đã thấy ba con nhà tiền bối Đinh tập thể dục. Tiền bối Đinh năm nay hơn bảy mươi tuổi, con trai tiền bối đã sắp năm mươi. Bọn họ là khách mời lớn tuổi nhất trong chương trình.
Nghĩ đến tuổi tác của họ Trần Ba quyết định họ không cần làm gì cả. Mấy khách mời khác sẽ thay phiên nhau chuẩn bị một ngày ba bữa.
Đề nghị này đều được mọi người đồng ý.
Hôm nay là lượt nấu ăn của vợ chồng Hứa Duyệt và Trần Ba, nhưng người khác chỉ cần giúp họ nhặt rau, rửa rau, vo gạo.
Hòn đảo này mới được khai phá, người dân địa phương tự tay trồng rau, vườn rau của bọn họ tươi mới, nhiều giống rau khác nhau.
Vì đã phân công công việc nên bữa cơm rất nhanh được hoàn thành.
Trần Ba khiêm tốn nói, “Tài nghệ nấu ăn của tôi không giỏi lắm, mong mọi người bỏ qua.”
Kiều Hội ăn thử một miếng mới phát hiện vị tiền bối này khiêm tốn quá mức. Các món do anh ấy nấu rất ngon, mọi người ai cũng nhiệt tình thưởng thức.
Ăn xong, Lâm Mẫn Mẫn và con gái lấy sữa chua trên bàn bắt đầu mở nắp quảng bá cho nhà tài trợ.
Lâm Mẫn Mẫn uống một ngụm sức chua yến mạch socola, nhắm mắt hai giây rồi mở to mắt nói slogan của nhà tài trợ. Trương Tiểu Hoan ngồi bên cạnh phối hợp nói, “Mẹ, con cũng muốn uống.”
Lâm Mân Mẫn đưa lọ sữa chua cho Trương Tiểu Hoan, cô bé bắt chước mẹ uống một ngụm, biểu cảm làm quá, “Ôi, ngon thật đấy!”
‹ Tiểu Hoan đáng yêu, biểu cảm không chút giả trân ›
‹ Mua, lập tức mua vì sự đáng yêu của cả hai mẹ con cô Lâm ›
‹ Kiều Hội đâu? ›
‹ Tôi nghĩ chương trình tốn nhiều tiền thế này sẽ có nhiều nhà đầu tư. Chắc Kiều Hội sẽ được giao để quảng bá sản phẩm khác ›
Ăn cơm xong, buổi chiều bọn họ không có việc gì làm.
Bầu không khí giữa các khách mới hài hòa, toàn bộ nội dung không có gì làm điểm nhấn. Nhưng lượt xem trực tiếp luôn cao, sau sự cố tối của thì nhiệt độ thảo luận về chương trình càng cao hơn.
Ngay cả khi lượng truy cập ít nhất, vẫn có hơn 1 triệu người xem trực tuyến trong
phòng phát sóng trực tiếp.
Đạo diễn cũng hơi ngạc nhiên khi khán giả thích xem chương trình tạp kỹ của họ, ông đoán là nhờ Từ Diệc Dương và Kiều Hội nên mới nhiều người thích xem đến vậy.
Biểu chiều nhàn rỗi, mọi người ai cũng đem hai chiếc ghế ra trước cửa nhà mình nằm xuống phơi nắng. Nhiệt độ trên đảo thoải mái, không lạnh cũng không nóng.
Đôi lúc sẽ có từng cơn gió nhẹ nhàng cuốn theo hương vị biển cả.
Máy bay không người lái từ từ cất cánh, quay cho khán giả xem khung cảnh xinh đẹp của hòn đảo này. Trên đảo nhỏ có rừng rậm phủ xanh, thiên nhiên xanh tươi, là nơi thích hợp để nghỉ dưỡng.
Kiều Hội nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, nằm trên ghế gỗ, khi sắp chìm vào giấc ngủ thì nhân viên chương trình đột nhiên cầm đến vài bộ váy cưới.
‹ Có chuyện gì thế? ›
‹ Ôi, học bá sẽ chụp ảnh cưới! ›
“Một trong những nhà tài trợ chương trình chúng ta là thương hiệu váy cưới Bernina nên mong hai người hợp tác.”
‹ Tôi biết ngay mà, chương trình du lịch mà không có nhiều nhà tài trợ thì không quay nổi đâu ›
‹ Thương hiệu váy cưới Bernina cũng tài trợ chương trình này? Thương hiệu này có nhiều bộ váy đẹp cực kỳ. Nhiếp ảnh gia của họ cũng chuyên nghiệp lắm, xứng đáng số một trong nước! ›
‹ Bình thường thương hiệu này có tài trợ chương trình nào đâu? Sao đột nhiên lại tài trợ chương trình này vậy? ›
‹ Nhân viên mang nhiều váy đến thế? Tôi nhìn mà hoa mắt luôn ›
Kiều Hội nghe thấy tiếng nói gần mình thì đưa tay che nắng rồi mới từ từ mở mắt.
Cách đó không xa, một vài nhân viên đang đẩy thanh treo váy cưới. Trong tích tắc, những bộ váy cưới sang trọng và tinh tế đã được trưng bày rõ ràng trước mặt khách mời.
‹ Đẹp quá! ›
‹ Đây là dòng váy cưới cao cấp đấy! ›
‹ Những viên kim cương trên bộ váy cưới màu đen kia khiến mắt tôi mù luôn rồi ›
‹ Về sau kết hôn tôi cũng muốn mặc mấy bộ thế này, tôi phải nỗ lực kiếm tiền thôi ›
Trương Tiểu Hoan nhìn thấy vội vàng chạy đến, vẻ mặt chứa đầy sự mong chờ hỏi, “Em có thể mặc được không?”
Nhân viên chương trình gật đầu, “Có thể nhé.”
Trương Tiểu Hoan nghe vậy thì dùng ngón tay chỉ bộ màu đen kia, “Em muốn thử bộ đó.”
Nhân viên sửng sốt chốc lát, cẩn thận nhìn Từ Diệc Dương sau đó mới nói, “Bộ thiên nga đen này không thể thử được đâu.”
Không thể?
Trương Tiểu Hoan vẫn là một cô bé, nếu nhân viên nói vậy thì cô bé sẽ không hỏi lý do, quay sang chỉ vào bộ váy khác, “Vậy bộ này có được không?” Chiếc váy trắng xinh đẹp này đã hạ gục trái tim Trương Tiểu Hoan.
Nhân viên lúc này lúng túng họ một tiếng, “Bộ thiên nga trắng này cũng không thể.”
Trong chục chiếc váy cưới này, hai chiếc váy đó là tinh tế và sang trọng nhất.
Từng đường kim mũi chỉ nhìn qua đều sặc mùi tiền, thậm chí nó còn được khảm đá quý. Cái bộ thiên nga đen kia còn đính kim cương lên.
Chiếc váy xinh đẹp như vậy, có người con gái nào không thích?
Trương Tiểu Hoan thở dài, hai bộ váy cô bé thích nhân viên đều nói không thể mặc. Cô bé lúc này chỉ còn cách trực tiếp hỏi, “Vậy em có thể mặc bộ nào?”
“Mấy bộ còn lại em thử bộ nào cũng được.”
Trương Tiểu Hoan chống tay nhìn, mấy bộ váy còn lại đẹp thật đấy nhưng đã bị hai bộ váy kia làm cho lu mờ. Không so sánh sẽ không có đau thương.
Kiều Hội và Hứa Duyệt bắt đầu đi đến.
Hứa Duyệt cười tủm tìm, cô ấy nhìn trúng chiếc váy thiên nga đen kia.
Chiếc váy đó quá đẹp, đẹp đến mức không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả.
‹ Máy chuyển góc quay khác thì tôi càng thấy bộ thiên nga đen đẹp ›
‹ Nhà tài trợ lần này hào phóng quá vậy? ›
Hứa Duyệt lấy tay nâng căm, vẻ mặt đăm chiêu, “Tuy rằng tôi đã kết hôn mười năm, từng chụp ảnh cưới một lần nhưng chưa có dịp mặc chiếc váy cưới xa xỉ thế này đâu. Nhà tài trợ làm thế này là muốn tôi chụp một bộ ảnh cưới nữa sao?”
Chị ấy cười, vừa định chạm vào chiếc váy thiên nga đen thì nhân viên vội nói, “Tiền bối Hứa, bộ váy này vòng ngực 94, vòng eo 56, vòng hông 57 …”
‹ Biểu cảm của chị Duyệt nhà tôi thay đổi rồi, ha ha ›
‹ Chị Duyệt không có duyên với bộ váy cưới này ›
Hứa Duyệt cao khoảng 1m6, chị ấy thuộc kiểu người nửa ở trong vòng giải trí nửa ở ngoài vòng giải trí chính vì vậy không tập luyện giữ dáng nên dáng người bình thường. Với số đo mà nhân viên vừa nói thì chị ấy không thể mặc được.
Đến lúc này, chị ấy đã hiểu.
Bộ váy cưới này không chuẩn bị cho chị ấy cũng không phải chuẩn bị cho Trương Tiểu Hoan.
Số đo ba vòng cụ thể, chiếc váy này rõ ràng được đặt riêng. Nó không phải được nhà tài trợ cung cấp mà là được người khác đặt may.