-Cậu đứng lên! Tránh xa tụi này ra!_Gà Mập nổi nóng, xông đến lôi con nhỏ ra.
Con nhỏ không chịu thua, dùng sức hất Gà Mập ra khiến nó ngã lăn ra đất. Gà Còi vội vàng chạy lại đỡ, tôi và Gà Nhí “Sắn váy” xông lên thì…
-Đốp…_Tiếng da thịt tiếp xúc giòn vang, vỡ vụn thành từng mảnh nặng trịch.
Tôi đứng chết chân nhìn cảnh trước mắt…Con nhỏ đó…nó có biết nó vừa làm gì không? Dám tát Gà Nhí…NÓ DÁM TÁT GÀ NHÍ ĐẤY! Mà còn ngay trước mặt Gà Điên nữa chứ…Không cần tôi ra tay nữa..phen này con nhỏ đó lĩnh đủ rồi! Hí..hí..hí..há..há..há..hố..hố..hố…
-Cậu.vừa.làm.cái.gì.vậy?_Gà Điên rít lên từng tiếng qua kẽ răng, thanh âm lạnh lẽo mà chất chứa thù hằn. Hai con mắt đỏ ngầu trừng trừng chiếu thẳng vào cái mặt tái mét của Y Nhi.
-Khô.ng…không…phải…Tôi.tôi..chỉ lỡ tay..thôi!_Con nhỏ sợ đến nỗi lắp bắp mãi mới nên lời, cả người co rúm lại lùi dần về phía sau.
Chuyện…Còn phải nói sau? Không phải tôi đã từng tiết lộ rằng bộ dáng tức giận của Gà Điên rất giống người điên sao? Nhìn đi…nhìn đi…Đến tôi, Gà Mập lẫn Gà Nhí cũng đều tái xanh cả mặt đi rồi nè! Đáng sợ thật đó! Cứ như cậu ta muốn giết người đến nơi ấy!
-Mau xin lỗi cậu ấy!_Gà Điên, nghiến răng trèo trẹo, đưa mắt nhìn về phía Gà Nhí.
Sak..vừa chuyền qua đây liền biến thành dịu dàng, đau sót mới sợ chứ! Tên Gà Điên này…có phải yêu quá đậm sâu rồi không?
-T.ôi…_Y Nhi lén lút nhìn Gà Điên, rồi lại liếc Gà Nhí-một bên má sưng đỏ đang được