Chap 23: Thi cử…
Từ ngày được hắn dạy kèm như thế, tôi thấy mình học khá lên trông thấy luôn mới sợ chứ! Gà Mập còn hỏi tôi đi học thêm ở đâu để nói học cùng nữa…Mặc dù muốn giúp nó…nhưng mà tôi không thể để lộ chuyện tôi ở nhà hắn được…Vì thế…xin lỗi mày nha Gà Mập!
Mà nói thật…mình hắn dạy kèm cũng đủ rồi..thế nên hôm nay tôi đã có một quyết định khá là “Dở hơi”-theo nhận định của Gà Mập: Nghỉ toàn bộ các lớp học thêm! Đỡ tốn tiền còn gì! Chính vì thế mà bây giờ tôi đang bị Gà Nhí lên lớp đây này!
-Mày bị điên à? Sắp thi đến nơi rồi, mày nghỉ học thêm như thế thì định thi kiểu gì? Hay mày tự ôn được?
-Thực ra tao…_Khó sử đây!
-Mày mà nói đúng tao bái mày làm sư phụ, rồi theo mày tu luyện luôn!_Con nhỏ Mập này…tôi biết là sức học của tôi không bằng chúng nó, nhưng mà cũng không nên khinh thường tôi thế chứ!
-Hay là có ai giúp rồi?_Tôi sợ Gà Nhí lắm ấy…nó sắp mò ra sự thật rồi! Tôi phải nói cái gì bây giờ?
-Tao…_Nói cái gì đây?
-A…_Đột nhiên mắt Gà Mập sáng rực, nhảy cỡn lên như vừa phát hiện ra chỗ dấu kho báu, nắm chặt lấy vai tôi mà hỏi_Anh đẹp trai đúng không?
-Cái gì mà anh…Mày.._Tôi trợn tròn mắt nhìn nó…có phải tôi sẽ bị lộ không? Không…không…tôi không muốn! Chúng nó mà biết chuyện chắc chắn sẽ giết chết tôi vì cái tội dám dấu chúng nó…sau đó là tội nói dối…cuối cùng là tội lớn nhất “Không coi chúng nó là bạn nên mới không cho chúng nó biết!”
-Thành thật được khoan hồng, chống đối sẽ sử theo luật!_Tôi nuốt ngụm nước bọt đánh ực một tiếng khi nhìn 2con bạn đang ngày càng dồn tôi đến ngõ cụt.
-Bọn tôi đây này hai ông!_Tôi hét lớn, vẫy tay nhìn về phía sau bọn nó cười thật tươi.
Và khi chúng nó quay đầu lại để nhìn ông xã nhà chúng nó…tôi tranh thủ cơ hội leo lên xe mà chuồn nhanh! Ở lại để mà chết à!
Ngày mai tôi phải đối phó với chúng nó thế nào đây? Đúng là một vấn đề nan giải mà! Thôi kệ đi…chuyện ngày mai để mai tính! Giờ về nhà đã!
…………..
-Hề.lố.ô….Em về rồi!_Tôi phát hiện ra, mỗi khi về nhà, được người khác chào đón thật sự là rất hạnh phúc! Không giống trước kia…5hôm thì 4hôm tôi phải là người chờ cậu về nhà, có khi ngủ quên lúc nào không biết ấy chứ!
-Về rồi thì vào nhà đi! Em ở đó mà lô với ô cái gì?!_Hắn không chào tôi được một câu tử tế hay sao? Đúng là cái đồ bủn xỉn! Tiết kiệm lời nói nó vừa thôi chứ!
May cho hắn là rạo gần đây tâm tình tôi rất tốt, vì thế không so đo với hắn mà vui vẻ chạy lên phòng thay đồ rồi xuống dưới nhà. Mặc dù trời vẫn còn hơi lạnh nhưng ở trong nhà cũng coi như ấm hơn đi…với lại mặc đồ ở nhà so với đồng phục không phải rất dễ chịu sao!
-Bây giờ vẫn còn chưa đến mùa hè đâu! Em thay