-Nhìn em!_Da hắn thật đúng là càng ngày càng dày, không chút đỏ mặt mà đáp lời tôi như thế đấy!
-Nhìn..nhìn em làm gì?? Không phải ngày nào anh cũng nhìn thấy sao?!_Tôi run run lùi lại phía sau, đem cái gối ôm phía trước ngực, cảnh giác nhìn hắn.
-Lần sau mua đồ ngủ dài ra một chút!_Bỏ lại một câu, hắn bước nhanh đến phòng tắm rồi biến mất sau cánh cửa.
Cho đến khi nghe thấy tiếng “Cạch” từ phía đó phát ra, tôi mới hoàn hồn ngẫm lại câu nói của hắn. Lại nhìn đến bản thân mình…váy ngủ màu hồng có hình Hello Kitty, đáng lẽ ra là dài đến đầu gối…nhưng vì ngồi co lại nên chiều dài bị rút ngắn hơn 1gang tay….Không phải là…hắn nhìn thấy cái gì không nên nhìn rồi đấy chứ???
-A.a..a…Hoàng Thiên Bảo…anh là đồ con dê!_Hét xong…không cần biết trời đất gì cả, tôi chùm chăn kín mít từ đầu đến chân, quyết định đóng đô trong đó không thèm chui ra nữa!
Trong phòng tắm, tiếng nước chảy róc rách kèm theo tiếng cười khẽ của ai đó. Một lúc sau thì phần nệm bên cạnh tôi lún xuống. Biết chắc là hắn…cả người tôi lập tức cứng ngắc không dám nhúc nhích.
Nhưng mà hắn lại ngược lại với tôi, tâm trạng vô cùng tốt, vừa kéo chăn trên đầu tôi xuống phía dưới một chút, vừa