Sau khi Thiền Lẫm Bách mất, Thiền Huy chỉ tổ chức ma chay lễ tế đơn sơ giản dị, hắn không muốn công cáo thiên hạ về gia cảnh cũng như tình hình hiện tại của bản thân.
Ỷ Lan vì vô cùng tang thương, ba ngày liền nàng ủ dột không mở cửa y quán, đồng thời, nàng cũng tìm được lí lịch về Cẩm Lan- thân mẫu của Thiền Huy.
Bà là một nữ tướng vĩ đại, nếu không nhờ viện binh của bà e là trận đại chiến với Ma Vực năm nào, Thiên Tộc đã không thể chiến thắng Phượng Ca rồi.
Nàng cũng càng hiểu rõ hơn về tham vọng đứng trên chiến trường của Thiền Huy, vậy lời nàng nói...!rằng hắn tới Ma Vực chỉ vì nữ nhân hắn yêu, chỉ vì chấp niệm, liệu nàng có quá đáng không? Ỷ Lan chưa từng thực sự hiểu hắn, càng không hiểu được, biết được hắn đã trải qua những chuyện đau buồn này như thế nào.
Lại nữa rồi, trong tim nàng bỗng chốc dấy lên suy nghĩ muốn tới bên hắn, an ủi hắn.
Những suy nghĩ này như đã ăn sâu vào xương tủy nàng, khiến nàng bất giác nghĩ tới như một lẽ đương nhiên.
Nhưng những thứ cảm xúc “nhất thời” cũng mau chóng tiêu tan...!
Thiền Lẫm Bách nói đúng, cớ gì lại phải níu giữ hắn, hắn là Chiến Thần, là thần của Tam Giới, sống vì Tam Giới, chết vì Tam Giới.
Còn nàng, chỉ là một thần quân nhỏ nhoi mà thôi, khoảng cách giữ hai người xa vạn trượng.
Bốn mươi năm, rèn nên một Ỷ Lan như thế ấy, mau lo mau quên.
Hành cái nghề này, nàng còn lạ gì những cảnh sinh ly tử biệt đẫm nước mắt nữa đâu, có chăng cũng như vấp phải một hòn đá trên chặng đường dài, bằng phẳng, vô tận mà thôi.
Thời gian thoi đưa thấm thoắt, với Ỷ Lan sự ra đi của Thiền Lẫm Bách mau đến mau trôi, còn Thiền Huy, đó là phụ thân hắn, là người thân cuối cùng của hắn...!cũng đã bỏ hắn mà đi rồi.
Một nỗi đau thương mất mát vô tận, hắn thậm chí còn chẳng thể bên Thiền Lẫm Bách những giây phút cuối đời.
Quay về, thứ hắn thấy chỉ là một miếng ngọc bội vỡ phụ thân hay đeo bên người, đặt lạc lõng ngay bên phiến đá, mộ mẫu thân hắn thôi...!Ông tan biến rồi.
Tang sự chưa nguôi, nỗi buồn chưa ngớt, hắn đã phải phụng mệnh Thiên triều, dẫn quân đi thu phục hung thú thượng cổ Hỗn Độn thú.
Hỗn Độn thú- hung thần độc cổ, nó đáng lẽ đã ngủ cả ngàn năm nay dưới đáy, xiềng xích của Địa Phủ Âm Ti, chỉ là không biết tại