Hai đứa về đến nhà Tâm cũng đã hơn mười hai giờ đêm, lần đầu tiên Tâm đi chơi về khuya thế này, vừa rồi anh trai còn gọi mấy cuộc để hỏi cô bao giờ về, nhưng cô nhắn tin bảo là đang còn đi chơi, bảo anh ấy cứ yên tâm, không sao cả. Lúc nào cũng lo lắng cho cô thế này, bao giờ mới lo tìm bạn gái đây?
Tâm ôm ba lô đứng trước cửa nhà, cuối cùng cũng tìm được cơ hội để tặng quà, nhưng mà hình như qua ngày lễ mất rồi.
Nhìn người đang đứng đối diện, Tâm cười hí hí:
“Nói cho cậu biết một bí mật, tớ vốn định hôm nay sẽ tỏ tình với cậu á.”
“Hả? Thật á?” - Trí biết thừa nhưng vẫn cứ giả vờ ngạc nhiên.
Tâm rút trong ba lô ra một hộp giày converse đưa cho Trí, bảo:
“Coi cái mặt cậu, chắc cũng biết từ sớm rồi ha? Đây là quà giáng sinh của cậu nè, mua bằng tiền lương ba cọc ba đồng lẻ của tớ đấy. Xin lỗi, tặng hơi trễ chút.”
Trí cầm lấy hộp quà, không hiểu sao lại có cảm giác muốn đè Tâm ra ôm ôm hôn hôn, trông cái mặt đáng yêu chết đi được. Nhịn xuống xúc động trong lòng, cậu gật đầu cảm ơn.
Lúc này, đèn ngoài sân đột nhiên sáng lên, có bóng người mặc đồ ngủ đi tới. Người nọ ngó đầu ra nhìn, thử gọi:
“Mun hả con?”
“Dạ mẹ!” - Tâm quay đầu đáp.
Chắc là mẹ nghe được tiếng xe nên đi ra nhìn xem, cũng đã trễ rồi, nên vào nhà thôi. Tâm nghĩ thế, vội nắm tay Trí bóp bóp hai cái rồi nói:
“Lát nữa cậu ngủ ngon nha, giờ tớ phải vào rồi, không là mẹ sẽ la đó.”
Trí đột nhiên cười cười:
“Ừm, Mun ngủ ngon nha.”
“Ewww, ghê quá, đừng có kêu cái tên ở nhà của tớ!”
Nghe Trí kêu tên Mun mà da gà da vịt của Tâm nổi hết cả lên, không phải vì thích thú, mà vì nó cứ sến sến kiểu gì.
Mặc dù rất lưu luyến không muốn rời xa bạn nhỏ nhà mình, nhưng Tâm không thể đứng trước cửa nhà mãi được, vừa mếu mó vừa vẫy tay với Trí, nói:
“Được rồi, tớ vào nhà đây. Bye bye.”
“Chờ chút, có quên gì không đó?”
Trí giữ tay Tâm lại, chợt cúi đầu đưa gò má bên phải ra, dùng ngón tay chỉ chỉ.
Cái hành động này quả thật rất ngứa đòn, rõ ràng đang muốn kêu hôn hôn trước khi chia tay mà? Tâm ngoái đầu vào nhà nhìn xem bố mẹ có thấy gì không, rồi mới đánh nhanh rút gọn ôm đầu Trí kéo lại và hôn cái chụt vào gò má cậu.
“Được chưa? Đi mau đi!”
Tâm ngượng ngùng đẩy vai Trí, ý bảo cậu mau đi trước khi bị phát hiện.
Đứng trước cửa nhà hôn nhau, bọn họ cũng gan lì quá rồi. Ngộ nhỡ mà bị bố già phát hiện là ăn đòn như chơi.
Trí thích thú sờ sờ tóc Tâm thêm cái nữa rồi mới tí tởn ôm hộp quà lên, phi xe về nhà. Trên đường đi cậu cứ cười tủm tỉm mãi, lần đầu biết yêu, thứ gì đối với bọn họ cũng mới mẻ cả, một cái nắm tay, một cái ôm, một cái hôn nhẹ, đều sẽ trở thành những hồi ức tốt đẹp nhất.
Hôm nay phải gọi là mọi thứ quá viên mãn, Trí vừa dừng đèn đỏ ở ngã tư chợ vừa nhìn hộp quà mà Tâm tặng, lại bắt đầu vui vẻ lắc lắc người.
Đang lúc này, trên đường lớn