Trí đột nhiên hỏi mọi người:
“Chờ chút, ở đây có ai mang theo gương không?”
“Chi vậy?” - Dung hỏi.
Thiếu niên nhìn Dung rồi tỏ vẻ e ấp:
“Xem xem mặt mũi sao rồi, sau này tớ còn phải dựa vào nó kiếm cơm mà.”
“Vãi nồi!”
“Tao đi về đây! Tao khổ quá mà!”
Đám bạn cùng lớp lại nhốn nháo cả lên, thấy Trí như vậy, mẹ cậu cũng khá là ngạc nhiên. Bình thường ở nhà thằng bé đâu có vui tính như thế đâu? Bà giống như được nhìn thấy một khía cạnh hoàn toàn khác của con trai, mắt cứ mở to ra.
Quậy cả một buổi sáng, Trí bắt đầu thấy có chút mệt mệt. Thắng vốn còn định trèo lên giường nằm thiệt, nhưng bị Tâm sút cho một phát lui ra ngoài.
Ở lại chơi thêm một lúc, cả đám chào tạm biệt rồi nói là phải về.
Thắng đưa tay lên hôn gió với Trí, nháy mắt nói:
“Mình đi đây, bạn ở lại mạnh giỏi.”
Trí nổi hết cả da gà da vịt, vội đuổi:
“Lăn lẹ lẹ giùm!”
Cả bọn vừa cười trêu hai thằng vừa giải tán, chỉ có Dung là ở lại với Tâm thêm một lúc. Tất nhiên, Tâm cũng phải về nhà, không thể ở lại bệnh viện mãi được. Đám bạn đi rồi, bầu không khí vui vẻ nhanh chóng biến mất, Trí nằm trên giường bệnh có chút đáng thương nhìn cô.
Đôi mắt long lanh như cún con bị bỏ rơi…
Tâm lưu luyến đi tới, vừa nắm vừa sờ tay Trí, nói:
“Tớ về đây, khi nào rỗi tớ lại tới chơi với cậu nha?”
“Ừm, cậu về nghỉ đi.”
Thiếu niên gật đầu nhìn cô, cậu cũng hiểu được, Tâm vì mình mà mệt mỏi nhiều rồi. Hai đứa lại nhìn nhau thêm một lúc, sau đó Tâm mới bịn rịn rời đi, làm như đóng phim sinh ly tử biệt không bằng. Xung quanh đệm thêm vài tiếng nhạc du dương buồn thảm thì chẳng khác gì cảnh tượng trong phim truyền hình.
Mẹ Trí nhìn cậu ăn uống bằng tay trái có vẻ bất tiện, vậy nên quyết định gọi người tới chăm sóc cho cậu. Bà cũng bận, không thể ở bệnh viện 24/24 được
“Để mẹ bảo Như tới chơi với con một buổi nha?”
Trí nghĩ đến em gái, cũng gật đầu đáp:
“Dạ, mẹ cũng bận, mà con thì giờ khỏe rồi, không sao đâu.”
“Ừ, lát mẹ chở em tới, em ở với em, tầm chiều tối mẹ quay lại.”
Mẹ cậu ra ngoài tìm bác sĩ vào kiểm tra thêm một lần nữa tình hình sức khỏe của cậu, sau đó mới đi về. Một lát sau, em gái ngoan của cậu xuất hiện trong bệnh viện, là được người khác chở tới.
Trí hoàn toàn không ngờ tới, người vừa đèo em cậu đến lại là người mà cậu rất không thích.
Việc Nhi xuất hiện trong phòng bệnh khiến Trí cảm thấy không vui lắm, mặt mũi lạnh tanh.
Cô nàng rưng rưng nước mắt nhìn Trí:
“Anh vẫn còn giận em hả? Em xin lỗi mà… Lần sau em không dám nữa đâu.”
Tú Như lại gần nhìn Trí, cũng sờ tay cậu kiểm tra lung tung rồi mới yên tâm ở bên cạnh cầm điện thoại cắm tai nghe vào xem Doraemon, mặc kệ sự đời.
Chuyện Trí gặp tai