Trí đang nhìn lướt qua hai dòng chữ thì Tâm đột nhiên úp quyển vở xuống, hỏi:
“Hết ba giây rồi. Nhìn thấy chưa?”
Cô nàng trưng vẻ mặt mong chờ ra nhìn cậu, làm sâu trong lòng cậu dấy lên chút ý trêu đùa, lắc đầu mà đáp:
“Chưa kịp thấy.”
“Thật hả?”
“Ừm, thật.” Trí gật đầu nghiêm túc.
Tâm hắng giọng một cái rồi bảo:
“Vậy cho xem thêm lần nữa nha. Cho ba giây thôi đó, là được sáu giây rồi.”
Cô cầm vở giơ lên, đếm nhanh 1 2 3 rồi lần nữa giấu đi, cũng mặc kệ Trí có nhìn thấy hay chưa. Cái này mặc dù chỉ là trêu một tí thôi nhưng mà vẫn có cảm giác giống như đang tỏ tình vậy, tim nhỏ của Tâm đập mạnh tưởng chừng muốn bay ra khỏi lồng ngực, cứ mong cậu ấy đọc được mấy dòng chữ đó, rồi lại thấp thỏm hy vọng cậu ấy chưa nhìn thấy.
Con gái khi yêu ấy à, đơn giản hai chữ: mâu thuẫn.
Trí nhìn cô nàng cứ nghiêng đầu quan sát mình, chịu không nổi mà đưa tay ra xoa xoa tóc cô, cười nói:
“Tớ thấy rồi, cũng vui đó.”
Ui trời ơi, Tâm suýt chút nữa vứt hết liêm sỉ mà nhào vào lòng chàng thiếu niên đang tỏa ra hào quang trai đẹp trước mắt mình.
Từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ, lần đầu tiên cô có cảm giác mình mê trai đến thế, chỉ cần một nụ cười của cậy ấy đã khiến cô vui hết ngày.
Đáng tiếc là Trí nói xong mấy chữ rồi quay đầu đi luôn, vừa đúng lúc Dung chạy rầm rầm tới rồi hỏi:
“Ê Tâm, chiều tụi tao tới nhà mày tập nhảy được không? Sắp diễn rồi mà giờ mới thay thành viên nên khổ quá nè.”
“Được chứ, nhưng thôi tao hỏi mẹ trước cho chắc nha?”
Sân nhà cô vừa rộng vừa mát, bố mẹ cũng dễ tính, cho nên Dung mới nhờ vả. Nhà Dung thì cũng to, có điều xung quanh hàng xóm không được kín miệng cho lắm, lỡ mà dẫn ba thằng con trai về tập nhảy chung thì ngày mai chắc sẽ bị đồn khắp làng xã là Dung bắt cá hai tay thêm một chân luôn.
Kết quả là Tâm gọi điện thoại về hỏi mẹ, thì mẹ bảo ngay:
[Rồi có dắt lớp trưởng của con về ra mắt luôn không để mẹ làm nhiều bánh nè.]
“A khụ khụ khụ má mì ơi có con chim vành khuyên nhỏ…” Tâm ca hát ầm ĩ vì sợ người bên cạnh nghe được.
Cái hành động này làm Dung và Trí nhìn cô bằng ánh mắt khá dị hợm, cô vội kêu “bai mẹ con học đây” rồi cúp mắt luôn.
“Mẹ mày nói sao?” Dung tò mò giương mắt.
“Ok rồi đó, chiều về ghé là được, mẹ tao chắc sẽ làm vài món siêu ngon đãi tụi mình.” Tâm giả vờ bình tĩnh cười ha ha, nhưng mà trong lòng thì hơi bối rối, may mà có vẻ bạn Trí không nghe thấy gì.
Buổi học hôm đó diễn ra như thường, thỉnh thoảng rỗi quá thì