"Hả? Thật sao?"
Thật không thể tin được!
Không phải quá chóng vánh rồi đấy chứ?
Thậm chí việc họ là một đôi cũng chỉ vừa mới diễn ra cách đây vài ngày.
Bao nhiêu cô nàng còn đang trong độ tuổi đôi mươi cũng phải tiếc rẻ mà nhìn nhau, than thở.
Chỉ mới vài ngày trước, sếp tổng còn là người đàn ông trong mơ ước của họ, thế mà bây giờ, người ta đã là hoa đã có chủ.
Lúc trông thấy Vũ Lăng hôn Tô Dĩ An, cũng có không ít người bất bình, phản đối kịch liệt, nhưng khi ngẫm lại, ai ai cũng thấy hai người rất hợp đôi.
Không phải đều là trai tài gái sắc hay sao?
Hai người đó là một đôi, bây giờ thì ai cũng tin rồi.
Nhưng mới chóng vánh như thế đã đưa con gái người ta về nhà, không phải quá nhanh, quá nguy hiểm rồi không?
Thậm chí đến cả Hoắc Thừa Ân cũng đâu dám tin.
Kể cả khi biết được chuyện Vũ Lăng đưa cô về nhà, anh còn sững sờ vài giây.
Anh và Diệp Lục Nghiên yêu nhau từ khi học đại học tới tận bây giờ vẫn chưa dám dẫn nhau về gặp gia đình hai bên, thế mà hai người này...tính ra chỉ mới làm người yêu được vài ngày mà đã...
[…]
Cũng trong lúc đó, Vũ gia trở nên nhộn nhịp hẳn ra.
Tiếng cười nói vang khắp nhà, thậm chí đến Ngọc Linh Lung cũng phải tranh thủ ghé qua.
Tô Dĩ An tới chơi, sao cô có thể bỏ lỡ được cô hội hiếm có này.
Ba năm trước, nghe tin Tô Dĩ An đi nước ngoài, cô đã vừa thấy nhớ, vừa thấy tiếc tới mức nào.
Cũng may Vũ Dương lúc đó đã trưởng thành lên rất nhiều, không cần phải đi tìm thêm gia sư nữa.
Ngọc Linh Lung vừa trông thấy Tô Dĩ An, mặt mày đã rạng rỡ cả lên, tay bắt mặt mừng với cô:
"Ôi, Tô Dĩ An! Đã lâu không gặp lại cô.
Trông cô ngày càng xinh đẹp và quyến rũ hơn rồi!"
Từng lời nói của Ngọc Linh Lung lại khiến cô ngượng chín đó cả mặt.
Ngọc Linh Lung quả nhiên vẫn không hề thay đổi, rất vô tư, rất hoạt ngôn như trước đây.
Gặp lại những người này, cô cảm thấy sao lại thân quen đến lạ.
Mặc dù chưa nhớ được hết chi tiết, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy, nơi này chưa một phần trong khoảng ký ức bị đánh mất kia của cô.
Duy chỉ có Vũ Dương, mặt mày từ nãy tới giờ vẫn luôn u sầu.
Cậu chưa muốn về nhà, cậu vẫn muốn ở lại bệnh viện, nhưng Vũ Lăng lại nhất quyết kéo cậu về cho bằng được.
Hơn nữa...lúc nãy cậu còn trông thấy hai bóng người...mặt mày rất giống Giang Tình.
Lại nói về Giang Tình, Vũ Dương về chưa được bao lâu, bố mẹ cô từ nước ngoài cũng đột ngột trở về.
Nghe tin con gái mình tai nạn, phải nằm viện gần một tháng, bọn họ đều lo sốt vó lên, khó khăn lắm mới sắp xếp được công việc mà bay về nước thăm con gái.
Cách đây ba năm, bố mẹ Giang Tình đi nước ngoài làm ăn, Giang Hạ Sơ cũng đã trưởng thành, lại độc lập về tài chính, công việc cũng ổn định,