Việc Tô Dĩ An nhanh chóng được Vũ Lăng tin tưởng giao cho công việc khó, khắp công ty cũng đã nhanh chóng biết tin.
Bao nhiêu người bàn tán đủ mọi lúc, thậm chí là trong nhà vệ sinh, cô cũng phải bắt gặp ít nhất là một nhóm đang bàn luận về mình.
Xem ra, được sếp tin tưởng cũng chẳng mấy vui vẻ.
Được cái này, mất cái kia.
Nhưng dù sao cũng là cô được nhận việc bằng thực lực, bọn họ có nói gì đi chăng nữa thì cô cũng củi xem như gió thoảng qua tai, chẳng buồn để ý.
Về tới phòng biên dịch, Giang Hạ Sơ lại thủ thỉ vào tai cô:
"Em nhớ cẩn thận đấy! Lại được giao việc lớn như vậy, người ghen tị nhất với em chính là Nguyệt Ảnh! Chị chỉ sợ cô ấy lại giở trò gì với em mà thôi!"
Tô Dĩ An mỉm cười trấn an Giang Hạ Sơ, bảo cô không cần lo lắng.
Về Nguyệt Ảnh, đương nhiên là cô biết khá rõ về cô ấy.
Trước khi Tô Dĩ An tới đây, Nguyệt Ảnh chính là người luôn được cấp trên tin tưởng, những dự án lớn đều được giao cho cô ta đảm nhận.
Mặc dù có tài năng, nhưng đổi lại tính tình cô ta lại có chút kiêu ngạo, luôn thích đề cao cái tôi cá nhân.
Bởi thế mà từ khi Tô Dĩ An tới đây, mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía cô, không còn ai quan tâm tới Nguyệt Ảnh, cô tin chắc cô ta cũng thầm ghen ghét cô trong lòng rồi.
Nhưng từ ngày cô đi làm tới bây giờ, Nguyệt Ảnh chưa làm gì có hại cho cô, cô cũng không muốn dây dưa về chuyện này làm gì, thành ra ban biên dịch cũng có chút yên bình.
Nhưng đối với Giang Hạ Sơ, sau chuyện này thì không còn yên bình được nữa đâu.
Tô Dĩ An được cùng Vũ Lăng tới Vạn An tham gia dự án lớn, trong khi Nguyệt Ảnh lại phải ngồi lì ở công ty gõ gõ máy tính.
Chỉ là người ngoài mà Giang Hạ Sơ còn thấy tức, huống hồ là người trong cuộc như Nguyệt Ảnh.
Tin nhắn trong nhóm kín cũng rối bùng bong, khiến Tô Dĩ An cũng không kịp đọc.
Dù sao cô cũng biết nhân vật chính trong mọi câu chuyện đều là cô, cũng không tò mò vào đọc hết làm gì.
Điều cô quan tâm nhất bây giờ chính là buổi gặp với Khước Thần tối nay.
Cô nóng lòng muốn được nghe lại quá khứ của mình lắm rồi.
Bởi thế mà cả ngày hôm đó cô chỉ giành thời gian để tra cứu hồ sơ.
Mặc dù đã ở Pháp tận 3 năm, trình độ tiếng anh cũng tốt, nhưng đối với một số thuật ngữ chuyên ngành thì cô cũng phải đọc qua.
Thậm chí có nhiều từ cô cũng mới lần đầu được nghe.
Quả nhiên độ khó tỉ lệ thuận với công việc mà.
Vũ Lăng giao cho cô làm phiên dịch viên một dự án lớn như vậy, cũng đâu phải trò đùa.
Vừa hết ca làm, cô đã nhanh chóng sửa soạn