Muối tiến - Cua.
Dần dần, một bóng đen thật lớn thù lù bò đến, thật nhẹ nhàng tiếp cận chỗ bọn họ.
Nó không hề biết rằng bản thân đã bị phát hiện, vẫn tự tin cho rằng mình đã làm được đủ tốt, tất cả con mồi bị nó nhắm trúng đều không thể phát hiện ra nó, chỉ có thể đợi nó tiếp cận bên cạnh, dễ dàng cắn xé, mang đi.
Nó nghĩ, nếu nó nhẹ nhàng cắn cổ ấu tể nhỏ yếu mang đi thì có thể thành công thoát khỏi sự vây công của đám thú nhân.
Cái này là do nó không biết, nó chỉ từng thấy thú nhân của tộc người cá, mà tộc người cá chỉ mạnh ở dưới nước, chính vì thế mà họ rất ít khi lên bờ, có lên cũng không đi xa, tất cả thức ăn của họ đều ở dưới nước, chỉ có lâu lâu đi dạo một chút trên bãi biển cũng sẽ không ở trong này vào ban đêm mà để cho nó bắt gặp được.
Nó đã làm bá chủ nơi này rất lâu, lâu đến mức nó đã kiêu ngạo cho rằng thú nhân đều không thể một mình đấu tay đôi với nó, trừ khi vây công.
Có nhân thì tất có quả.
Nó một đường chậm chạp bò đến chỗ của Eagle đang nằm, đôi mắt dã thú của nó bị thân hình hoà cùng bóng đêm của anh đánh lừa.
Eagle vẫn rất kiên nhẫn mà ém lại hơi thở, đến cả Mash mà còn có khi cảm nhận không được hơi thở của anh.
Này cũng bởi Eagle đang ở trong thú hình, thú hình của thú nhân đều đặc biệt mạnh mẽ, nếu không họ cũng không thể làm bá chủ của đại địa thú nhân được rồi.
Đợi đến khi con vật kia chỉ cách anh một hàng cây dừa, Eagle đã nhìn đến chân thân của nó qua đôi mắt sắc bén của mình, anh không nhịn ra nó, có lẽ là một sản vật ở nơi này.
Nhưng dám nhăm nhe đến gia đình của anh thì xin lỗi, anh chỉ có thể tiễn nó lên đường.
Khi con vật vừa bước hẳn ra khỏi hàng cây thì Eagle đã lấy đà nháo đến.
Hai móng vuốt của anh đạp con vật kia bay thẳng ra, tông mạnh vào cây dừa cách lều của Mash không xa.
Rầm.
Bộp!
Gào!
Cú tông quá mạnh lại bất ngờ khiến nó đau đớn, trên cây còn rớt xuống mấy trái đưa đập vào người nó.
Tiếng gào của nó thành công đánh thức Ian và Dark.
Mash đã lao ra ngay khi Eagle đạp vào con vật kia.
Đôi móng vuốt của Mash cào thẳng vào cổ nó.
Gào!!!!
Tiếng kêu xé rách màn đêm.
Eagle cũng lao đến, cho nó một cái tát bay thẳng ra bãi cát trắng, cách thật ra nơi mấy cái lều.
Hai người chỉ lo đánh, cứ người này cho một vuốt, người kia đạp một cú, tát một cái, đánh cho con vật kia không có chút lực hoàn thủ nào, lăn qua lộn lại một vòng, con vật xấu số cũng chịu không nổi sự dày vò của hai người, tắt thở.
1
Nó còn chẳng kịp nhìn rõ được đối thủ đã phải hứng chịu cảm giác bị đè ra đánh.
Mấy chục năm huy hoàng nay còn đâu!
Nếu được chọn lại, nó sẽ cút đến được xa, dù phải bỏ nhà đi xứ cũng nhất định không đến mức đến một cái nhe răng cũng nhe không nổi.
Lúc này đám người Bạch Kỳ Thư mới dám chui ra khỏi lều, đi nhìn thử tình hình bên ngoài kia.
Bạch Kỳ Thư ôm hai đứa con nhỏ trong tay, đứng ở phía sau Eagle đã biến lại thành người mà dựa vào ánh đuốc nhìn đến con vậy vừa giống hổ lại không giống hổ kia.
" Nó muốn tập kích chúng ta?"
Cậu hỏi.
" Ừm, nó thật yếu.
"
Eagle nhàn nhạt nói.
Lời này nếu để con vật xấu số nghe thấy thì nó sẽ gào khóc, nó không yếu, tại các người quá ác.
" Lớp lông của nó rất tốt.
"
Bạch Kỳ Thư nhìn trúng bộ lông của nó.
" Hai cái răng nanh kia có thể làm dao.
"
Alice tiếp lời.
" Thịt nó chắc ăn được chứ, chắc không dai đâu ha?"
Floyd dụi mắt hỏi.
" Không đâu, dai đó, nhìn nó già như vậy, có chút thịt nào đâu.
"
Mash ngồi bên cạnh xàm sỡ con vật mà họ vừa giết được.
1
" Ngày mai tính đi, ngủ trước đã.
"
Eagle xách vợ con nhà mình về.
Mấy người kia cũng giải tán, chỉ còn lại Mash cùng con vật kia!
Cái số cô đơn nó vậy, ít ra cậu còn tốt hơn con vật này đi, Mash vui vẻ nghĩ.
Một đêm sống gió, cuối cùng cũng bình yên đến sáng.
Nữa đêm Eagle cũng dậy thay ca cho Mash đi ngủ.
Lúc này anh ngồi trên bãi cát, đưa mắt nhìn bình minh đang dần trồi