" Có chuyện gì vậy, Elias?"
Bạch Kỳ Thư lòng có chút lộp bộp mà hỏi, để cho Elias đến đây nhưng chỉ gặp cậu, lý do là gì đây ngoài!
" Silas có thai rồi.
"
Elias thở ra, tiếng nói rất nhỏ, rất nhẹ lại rõ ràng truyền vào tai Bạch Kỳ Thư.
Bạch Kỳ Thư trừng lớn mắt, khó mà tin nổi nhìn Elias.
Làm sao!
Hai người họ đã!
Bạch Kỳ Thư nói không nên lời nhìn Elias, đưa mắt nhìn về lều trại của Mash lúc này trong tầm mắt cậu thật mơ hồ, lại nhìn biển rộng sóng vỗ rì rào ngoài khơi, không rõ trong lòng là tâm tình gì.
" Silas không biết tôi đến đây, tôi chỉ nói cho cậu biết, cũng không phải muốn cậu nói cho hắn biết, chỉ là tôi rất khó chịu, không nói ra tôi cứ bức bối thế nào.
"
Elias có chút rối rắm giật giật mái đuôi tóc dài trân quý của mình.
" Vốn dĩ tôi muốn đến chất vấn hắn, nói cho hắn biết rồi lại không để cho hắn gặp Silas, khiến hắn khổ sở mới xứng đáng với những khổ sở của Silas, nhưng! "
Elias nhớ lại dáng vẻ thất lạc của nam nhân, thở dài.
" Thật ra ai cũng có ích kỹ của mình, cũng có những gánh nặng chất trên vai, sao có thể trách hắn được, có trách là trách nơi này quá xa, nếu không mỗi khi Silas nhớ biển hắn cũng có thể mang Silas về đây mấy ngày, cũng không đến nổi như bây giờ, khổ sở giữa những lựa chọn.
"
Elias quay mặt nhìn biển rộng, lần đầu có cảm giác cách xa láng giềng là một chuyện khổ sở cỡ nào.
Bạch Kỳ Thư im lặng nghe hắn nói, thật lâu cũng không biết nói gì.
" Silas cậu ấy! Có sao không?"
Bạch Kỳ Thư khó khăn mở miệng, giọng nói có chút nghẹn.
" Lúc trước thì đau đớn khổ sở, nhưng lúc này, khi biết mình có ấu tể của tên kia thì lại vui vẻ cười ngốc.
"
Elias cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Bạch Kỳ Thư bụm miệng.
Cậu hiểu! Đứa nhỏ có thể là nơi an ủi tâm linh đau khổ của Silas, dù không thể ở bên cạnh người đó thì vẫn giữ được huyết mạch của người đó bên người, là hạnh phúc là đau khổ chỉ có bản thân Silas biết nhưng cậu ấy thà chấp nhận như vậy, cảm thấy đây là thú thần ban ân, nên mới vui vẻ khi đứa nhỏ đến.
Nhưng sau này mỗi khi nhìn nó, Silas!
Dưới đáy biển sâu, trong một rạng san hô xinh đẹp, xung quanh toả sáng ánh sáng đẹp đẽ của những viên ngọc trai to tròn, một chiếc giường bằng vỏ sò cực lớn ngự trị giữa rạng san hô, một mỹ nhân ngư với cái đuôi cá lớn xinh đẹp cùng những chiếc vảy bạc lấp lánh, mái tóc dài màu xanh rêu như sóng gợn buông xoã trên giường.
Mỹ nhân ngư khuôn mặt nhỏ nhắn có chút tiều tụy, vẻ mặt từ ái dùng đôi tay xinh đẹp vuốt ve cái bụng bằng phẳng như tuyệt tác của mình, giống như bên trong có trân bảo quý giá nhất thế gian.
!
Đêm đó Bạch Kỳ Thư sau khi nói chuyện với Elias trở lại đám người cũng không có hỏi gì.
Họ biết Elias đã không muốn nói cho họ nghe thì cũng không muốn Bạch Kỳ Thư nói với họ, hỏi cũng chỉ làm Bạch Kỳ Thư khó xử.
Đến cả Eagle cũng không có hỏi.
Anh không hỏi không phải vì không muốn biết, mà vì anh nghĩ chuyện này có liên quan đến Mash, Bạch Kỳ Thư cũng không tiện nói ra ở đây, lỡ mà vì nói cho anh nghe mà để Mash nghe thấy thì mục đích Elias gặp riêng Bạch Kỳ Thư sẽ đổ biển.
Dù vậy cũng không ai nhiều suy nghĩ chuyện này nữa, đơn giản là mùa khô đã chiếm hết quan tâm của họ, cũng bởi Alice có thể sinh bất cứ lúc nào.
" Nae, nóng không con, lại đây a mẫu quạt cho con.
"
Bạch Kỳ Thư nhìn đứa nhỏ mặt có chút đỏ ửng mà yêu thương hỏi, kéo nó lại gần mình, trong tay cầm một mảnh lá cây khá dày như cái quạt nan mà phẩy.
" Này chỉ mới nóng chút thôi, còn sẽ nóng hơn, thời điểm nóng nhất cậu sẽ thấy không khí cũng vặn vẹo lên, mặt đất sẽ bốc hơi nóng.
"
Alice trong tay cũng có một mảnh lá, ưỡn bụng quạt.
Lúc này chỉ mới có mười ngày thôi, thời điểm giữa trưa cây cối đều ỉu xìu hết, người cũng muốn héo nói chi cây.
Nóng như vậy thật chẳng ai muốn làm cái gì cả.
" Nghe Ian nói nước suối cũng bắt đầu cạn đi.
"
Alice thở dài nói.
Đợi nước cạn hết cây cối sẽ không có nước