Không biến về được?
Vậy là sao?
" Có khi nào em bị đồng hoá hết rồi không! "
Bạch Kỳ Thư sắp khóc tới nơi, cậu muốn làm một con chuột cơ.
" Chuột nhỏ em bình tĩnh, đừng khóc, để anh nghĩ xem, có khi nào do em muốn sinh á thú nhân không?"
Eagle luống cuống tay chân dỗ cậu, vậy nên buột miệng nói ra suy đoán về đứa nhỏ trong bụng cho cậu nghe.
Bạch Kỳ Thư đang muốn rớt nước mắt thì kinh ngạc đến nước mắt cũng không rớt được nữa.
Á thú nhân?
Nhưng mà sinh á thú nhân thì liên quan gì chuyện cậu không thể biến về?
" Em thấy đó, Alice mang thai á thú nhân thì bụng rất lớn, á thú nhân sinh ra đã là hình người rồi, vậy nên em mới không biến về được, đợi em sinh nó rồi sẽ biến về được.
"
Eagle vắt nát óc ra lý do có khả năng nhất mà dỗ chuột nhỏ mít ướt, vậy mà nói nói một hồi bản thân cũng thấy có khả năng.
" Vậy sao không để em dùng thú hình sinh, sinh ra rồi nó biến lớn không được sao, hồi trước em sinh trứng cũng vậy mà!!"1
Bạch Kỳ Thư vậy mà mang thai cũng không ngốc đi, lập tức phản bác lại liền, còn là nói có sách mách có chứng, sức thuyết phục còn lớn hơn Eagle nói không có chứng cứ liền.
Chim to bị cậu nói đến ngây ra, có lý vãi.
Bạch Kỳ Thư thấy anh không nói nữa thì càng hoảng sợ, nước mắt rớt bộp bộp trên mặt chim to.
Eagle giật mình, nhìn lại chuột nhỏ thì hết hồn.
" Không phải, không phải, em nghĩ xem, lỡ ổng không cho em chui lỗ trống nữa thì sao, ổng muốn em thử một lần sinh bình thường thì sao?"
Eagle thiếu điều muốn lôi ông thú thần kia ra hỏi cho rõ làm sao vậy luôn, tốt nhất là đứng trước mặt giải thích cho chuột nhỏ của nguyên nhân tại sao.
Bạch Kỳ Thư nghe vào, nín lại nước mắt, ngẫm nghĩ.
Eagle thấy cậu chịu nín thì thở ra.
Đám người xung quanh đứng hóng hớt nãy giờ lại bị hai người làm cho rối tinh rối mù, không hiểu ra sao hết.
Đang yên đang lành tự nhiên Eagle chọc Bạch Kỳ Thư khóc chi vậy, giờ luống cuống tay chân mà dỗ bạn đời bé nhỏ.
Nhưng sao hai người họ nói chuyện khó hiểu như vậy? Ổng là ai?
Bạch Kỳ Thư ngẫm nghĩ một hồi lại thấy, cái chuyện cậu không biến lại được này chung quy là do ông thú thần kia tác quái, nếu vậy có khi chim to lại nói đúng, ổng có thể buồn chán mà trêu chọc câu không biết chừng.
" Nhưng lỡ ổng không cho em biến lại thì sao, em muốn làm chuột nhỏ cơ! "
Bạch Kỳ Thư mếu máo nói.
" Lỡ ông không cho thì em kêu Nae nó tìm ổng đòi lại.
"
Eagle quăng nồi cho con trai nhỏ nhà mình.
1
Nae bị cha nó điểm danh muốn muốn mắt trợn trắng.
Ở đây có lẽ chỉ có mình nó hiểu phụ mẫu mình nói gì nhưng cũng bởi vì hiểu mà nó cũng muốn bái lạy trình độ dỗ ngọt của a phụ nó luôn.
Bạch Kỳ Thư nghe vậy thì quay lại nhìn đứa con trai nhỏ nhà mình.
Eagle cũng quay lại nhìn nó.
Cả đám người không hiểu tại sao chủ đề lại đẩy lên người Nae bé nhỏ nên cũng nhìn nó nốt.
Nae bị toàn trường chú mục, nhất là ánh mắt kỳ vọng của a mẫu nhà mình thì quắn quéo hết cả đáy lòng.
" Biến lại được, a phụ nói đúng.
"
Nó không muốn rường rà thêm nữa, ăn ngay nói thật mà nhìn a mẫu mình.
1
Bạch Kỳ Thư vừa nghe đã hai mắt sáng rực, mưa gió tan đi lại thấy bầu trời, ôm cổ chim to hôn chóc chóc.
" Chim, anh quá giỏi!"
Chuột nhỏ thưởng cho xong lại tâng bốc nói.
Eagle thụ sủng nhược kinh mà cười ngốc.
" Vậy chúng ta đi nhé, em buồn ngủ thì lấy dây cột mình lại.
"
Eagle dỗ được con chuột nhỏ xong tiếp tục công tác lên đường.
" Em biết rồi.
"
Nói xong cậu tuột xuống, chạy lại ôm hôn đứa con nhỏ nhà mình.
" Yêu con chết mất!"
Bạch Kỳ Thư cười tít mắt.
Nae bị hôn cũng ngốc ngốc cười, trong lòng thì thở dài, thôi vậy, sự nghiệp dỗ dành a mẫu cũng không phải trách nhiệm của mình a phụ.
Chịu thôi, ai biểu ở nhà a mẫu là quý giá nhất làm chi.
Eagle không biết trong lòng con trai nhỏ lại có giác ngộ lớn như vậy, nếu anh biết sẽ tán dương nó lên tận mây xanh.
1
" Con nữa, a mẫu!"
Chae thấy mình bị bỏ quên thì sấn lại.
" A mẫu yêu cả hai luôn.
"
Bạch Kỳ Thư cực