Một dải những ánh sao hiện ra trên bầu trời, chiếu rọi thứ ánh sáng lộng lẫy khó tả, giống như một dải ngân hà.
Bạch Kỳ Thư thấy mình lơ lửng ở trên chúng, dải sao phía dưới giống như đang trải ra một con đường với cậu.
Đây là đâu?
Không phải cậu đang ngủ trong lòng chim to à.
" Lại đây, con ta! "1
Một giọng nói mạnh mẽ có phần xa xăm truyền vào tai cậu.
"Ai đó?"
Bạch Kỳ Thư đưa mắt nhìn khắp nơi, chút chít hỏi.
" Ta đợi con! Ở cuối dải sao! "
Tiếng nói vọng lại, chỉ hướng cho chuột nhỏ.
Tiếng nói này mang lại cho Bạch Kỳ Thư cảm giác rất lạ, cậu thấy nó thật thân thiết nên nghe lời, bước ra những bước chân nhỏ, đi đến.
Dải sao nhìn có vẻ dài nhưng thật ra cậu đi có chút là tới cuối.
Ở cuối con đường sao xuất hiện một cái cái ghế lớn màu trắng, bên trên ngồi một người nam nhân cao lớn cực kỳ đẹp.
Đúng vậy, đẹp đến lạ.
Nam nhân có mái tóc màu trắng dài muốn chấm đất xoã tung, lông mi cũng trắng.
Không phải trắng của tuổi già, mà vốn dĩ đã vậy, nam nhân còn rất trẻ, chỉ cỡ như Eagle nhà cậu thôi.
Trên người mặc một bộ áo dài cổ phong màu trắng đường viền vàng lụa mềm ôm gọn thân thể tuyệt đẹp của y.
Đặc biệt là trên lưng người nam nhân có một đôi cánh lớn màu trắng, đôi cánh kia còn đang phát sáng, chúng phát ra một vầng sáng bao bộc lấy người nam nhân kia.
Người nam nhân kia đang nhìn Bạch Kỳ Thư, cười cười.
" Ngài là! "
Bạch Kỳ Thư đã đến rất gần người nam nhân kia, cậu đứng cách y một mét, đưa mắt dò hỏi.
" Ngươi rất thông minh, chắc đã đoán được đi.
"
Nam nhân cười, đá câu hỏi lại.
" Vậy đây là đâu! Eagle! "
Bạch Kỳ Thư bĩu môi, hỏi tiếp.
" Chim nhà ngươi đang ngủ bên cạnh ngươi, đây là giấc mơ của ngươi, là ta thông qua nó gặp ngươi.
"
Nam nhân lần này không đá đểu, trả lời cậu.
Bạch Kỳ Thư vừa nghe đã thở ra, cậu chỉ sợ mình lại xuyên không, bỏ lại chim to của cậu.
" Ngươi rất thích hắn, hắn đã mấy lần không bảo vệ được ngươi, ngươi không trách hắn?"
Nam nhân coi mòi muốn ly gián tình cảm chim chuột mà hỏi.
1
Bạch Kỳ Thư lại trề môi, đừng tưởng tui không nghe ra ông cố ý muốn thử tui nhá.
Nam nhân giống như đọc được suy nghĩ trong lòng cậu, y cười đến đáng đánh nhìn cậu.
" Tui cũng không phải á thú nhân yếu đuối, hơn nữa anh ấy cũng không phải muốn vậy, ngài cũng hiểu mà còn hỏi nữa, ngài gọi tui lên đây chắc không phải nói chuyện vầy thôi đâu, tui còn phải về đi ngủ.
"
Bạch Kỳ Thư bất mãn nói, một chút cũng không sợ y.
" Tại sao ngươi không muốn làm tế ti?"
Nam nhân cũng không giận, vậy mà nghiêm túc lên, nhìn cậu hỏi.
" Ngài cũng biết tui lười, nếu không phải! Cái hạt gạo kia là ngài cho tui ăn đúng không, rồi ngài mang tui đến đây chớ gì?"
Bạch Kỳ Thư ngợ ra, mắt trừng lên hỏi.
Nam nhân cười cười, không nói.
Cậu trề môi, còn bày đặt thâm trầm nữa.
" Ngươi không thích?"
Nam nhân hỏi.
Nể tình ông để tui gặp chim to, tui không so đo với ông.
Nam nhân cũng không cần cậu trả lời.
" Nếu ngươi đã không muốn làm tế ti thì để đứa nhỏ kia làm đi.
"
Nam nhân lại nhắc đến chuyện vừa rồi.
Bạch Kỳ Thư có chút không hiểu nhìn y.
Nam nhân liếc mắt nhìn bụng cậu.
Bạch Kỳ Thư ôm bụng cảnh giác nhìn y, làm gì vậy, dám đánh chủ ý lên người con tui, nó còn chưa có ra đời đâu đó.
Nam nhân thở dài.
Thở dài cái gì chứ, hừ hừ.
" Thôi vậy, đợi nó ra rồi nếu nó muốn làm thì ngươi không được ngăn cản.
"
Nam nhân thoả hiệp nói.
Nói như không nói vậy, con chuột nào đó khinh bỉ trong lòng.
Nam nhân cũng không ngại cậu nhìn ra ý đồ của mình, phất tay lên.
Một luồng sáng trắng bao bộc lấy Bạch Kỳ Thư mang cậu bay đi.
Bạch Kỳ Thư ở trong lòng chim to mở bừng mắt ra.
Mẹ nó cái ông thú thần, muốn đưa về cũng phải đưa nhẹ nhàng chứ, doạ chết chuột.
Nhìn chim to đang ngủ bên cạnh, con chuột nhếch miệng bẹp một cái lên môi anh, ôm anh tiếp tục ngủ.
Chim to theo bản năng ôm lấy cậu, một giấc say nồng.
!
Sáng hôm sau Eagle vừa tỉnh lại đã đối diện một đôi mắt nhỏ sáng trong đầy ý cười nhìn mình.
" Chuột nhỏ, sao dậy sớm vậy?"
Buổi sáng trời có chút lạnh, anh kéo da thú đắp lên người cậu, ôm hôn lên trán chuột một cái.
" Tối qua em gặp thú thần.
"
Chuột nhỏ háo hức muốn chia sẽ với chim.
Eagle giật mình nhìn cậu.
" Ngài ấy nói gì?"
Chim có chút nghi ngại nhìn chuột.
" Ổng hỏi sao em không chịu làm tế ti?"
Chuột vừa nói vừa lè lưỡi, giảo hoạt nhìn anh.
Eagle vừa nghe đã thở ra, rồi bật cười nhéo má cậu.
" Rồi sao nữa?"
Chim hỏi.
" Em nói em lười quen