Điều chỉnh lại ý nghĩ của mình, Khúc Tử Nhi bắt đầu nói đến mục đích lần này nàng đến đây.
"Bạch tiền bối, dựa vào giao tình trước đây, ta cũng không vòng vo làm gì.
Mục đích lần này ta tới là muốn hợp tác với ngài."
Khúc Tử Nhi thẳng thắn nói ra.
Có thể nói nàng làm không có sai.
Thay vì đường cong ngã quẹo nói chuyện vô nghĩa, nàng như vậy khiến cho bầu không khí thoải mái hơn, độ hòa hợp cũng cao hơn.
Xét đến sự quen biết trước đây, cũng không đến nổi không thể tin tưởng mà hợp tác gì đó.
Muốn hợp tác thì đôi bên phải có sự tin tưởng.
Khúc Tử Nhi cảm thấy mình tin được Bạch Dữ, mà Bạch Dữ dựa trên thái độ của nàng cũng sẽ không đến mức nghi ngờ nàng.
"Nói thử xem."
Ánh mắt của Bạch Dữ không chút giao động, lời nói ra vẫn ít đến thê thảm như vậy.
Nhưng không biết có phải vì vậy không mà Khúc Tử Nhi cảm thấy đặc biệt an tâm, nàng nghĩ rằng mục đích lần này có thể thuận lợi hoàn thành.
Mà Bạch Dữ từ đầu vẫn luôn thông qua khế ước cùng Bạch Cửu nói chuyện.
Ngươi nghĩ nàng sẽ nói chuyện gì đâu?
Sau khi Khúc Tử Nhi nói chuyện hợp tác thì tiểu chuột đã hỏi nam nhân như vậy.
Chắc là chuyện mỏ tinh thạch.
"Dạo trước người của chính phái phát hiện một mỏ tinh thạch trong địa bàn âm sát chi khí, còn là mỏ tinh thạch cực phẩm."
Quả nhiên nàng nói đến chuyện này.
"Ngươi nói hợp tác là làm sao?"
Không lẽ kêu ngươi làm chim sẻ rồi đôi bên chia chát?
Bạch Cửu hơi hứng thú ở trong lòng phỏng đoán ý nghĩ của Khúc Tử Nhi.
Có thể bởi vì vấn đề này mà tâm trí nó không còn đặt trên việc Khúc Tử Nhi thích nam nhân của nó nữa, tâm tình cũng thả lỏng hơn.
Chưa nói dạo này nam nhân đã trấn an nó rất nhiều, lại thêm Khúc Tử Nhi thái độ lần này rất đúng mực, ánh mắt nhìn nam nhân của nó không có lộ liễu như hôm trước, nó xem như bình tĩnh hơn nữa mà suy xét những chuyện khác.
"Xét nghĩ dạo này tiền bối cũng nhận ra các phái đều tự họp ở đây, đúng thật là vì thảo luận chuyện phân chia xử lý mỏ tinh thạch.
Vốn dĩ cái chuyện cùng nhau chia miếng bánh này không nên xuất hiện, nhưng vì vị trí của mỏ tinh thạch quá nguy hiểm, một nhà không dám nuốt rồi lại vì muốn ngư ông đắc lợi, muốn dùng người khác làm đá dò đường cho mình mà mang chuyện này ra nói, thế nên mới có cuộc đàm đạo này."
Khúc Tử Nhi điềm tĩnh mà giảng giải những việc gần đây.
Vốn dĩ chuyện này không được phép nói ra ngoài, nhưng Khúc Tử Nhi có tính toán khác, lại thêm sự xuất hiện giống như vô tình mà đặc biệt hợp ý nàng nên mới có việc nàng ngồi ở đây.
"Mấy đại môn phái ai cũng không tin ai, dù biện pháp đã nghĩ chu toàn nhưng đối phương có làm ra chuyện gì hay không thì khó mà nói được.
Thiết nghĩ tiền bối sẽ rất hứng thú với mỏ tinh thạch cực phẩm này, ta lại tin tưởng tiền bối nên hôm nay ta đến là muốn hợp tác cùng tiền bối nuốt mỏ tinh thạch này.
Dù không ăn được hết thì cũng ăn được nhiều hơn cùng bọn họ đoạt."
Thật rõ ràng chứng thực suy nghĩ của Bạch Cửu, không thể không nói Khúc Tử Nhi nghĩ được rất hay.
Nếu như thành công, Vân Hạc Môn lần này sẽ kiếm được lợi lớn.
Một mỏ tinh thạch cực phẩm, ở trong tình huống đại lục gây go thế này hoàn toàn là tiền vốn để đứng vững.
Khúc Tử Nhi rõ ràng là thông minh nên mới nghĩ hợp tác cùng Bạch Dữ.
Bạch Cửu chỉ nghe thôi cũng cảm thấy việc này dễ làm.
Ban đầu hai người đã có ý muốn làm chim sẻ, nhưng nội ứng ngoại hợp sẽ dễ làm hơn đơn thương độc mã, biến số cũng ít hơn, khả năng thành công thoát thân cũng cao hơn.
Chưa kể việc này là do Khúc Tử Nhi đưa ra ý tứ trước, sẽ không có việc nàng bán đứng bọn họ.
Nói thế nào cũng sẽ không có khả năng đó.
Này không phải là phiến diện phán đoán, nó dựa trên nhiều yếu tố mà hình thành.
Nếu nói là sợ thì bản thân Khúc Tử Nhi phải sợ hơn, dù sao trong chuyện này nàng ta có khả năng chịu thiệt nhiều hơn họ.
Nhưng như nàng ta đã nói, nàng tin tưởng Bạch Dữ.
Nếu Bạch Dữ không nữa đường lật lọng, vậy cuộc làm ăn này là một vốn bốn lời rồi.
Năng lực của Bạch Dữ dù nhiều năm nay