Bạch Cửu không biết người ở nhà cuống cuồng vì mình.
Mà dù có biết thì nó cũng bất lực.
Ngoài hối hận cùng nhớ nhung ra thì nó còn có thể làm gì đây.
Lúc này nó còn đang bị tra tấn đến chết đi sống lại nữa.
Cả người nó đang phình lên như một quả bóng.
Nó cảm thấy cứ tiếp tục như vậy nữa, nó sẽ nổ tung luôn mất.
"Chít chít..."
Tiếng kêu đau đớn thê thảm vang lên trong động phủ rộng lớn, còn trực tiếp truyền đến trong đầu Bạch Dữ, mém chút là làm hắn tẩu hoả nhập ma luôn.
Bạch Dữ mở bừng mắt ra.
Lúc hắn nhìn đến linh khí tràn ngập xung quanh giường thì chưa rõ lắm, nhưng khi tiếng kêu nhỏ yếu kia vang lên lần nữa thì hắn mới giật mình thầm hô "không xong".
Xua tay nhỏ tóm lấy linh khí đang tản mạn xung quanh, khiến cho chiếc giường ngừng lại việc toả ra linh khí rồi đưa mắt nhìn vật nhỏ bên cạnh.
"Phụt!"1
Bạch Dữ không chút phúc hậu nào mà bật cười khi nhìn thấy quả bóng tròn...!Ừm thì có chút đáng yêu lại mắc cười kia.
"Chít..."
Bạch Cửu ủy khuất kêu lên, đáng thương muốn chết.
Bạch Dữ chỉ cười một chút rồi cũng cẩn thận quan sát con vật nhỏ kia.
Không nhìn không biết, nhìn rồi hắn mới càng thêm giật mình.
Vật nhỏ này chưa mở kinh mạch, tại sao lại có thể chứa đựng linh khí?
Bạch Dữ cảm thấy bản thân sống hai mươi mấy năm là sống uổng, cái tình huống này hắn chưa gặp bao giờ cả.
Nhưng giờ quan trọng không phải là nghi hoặc, mà là giúp vật nhỏ này tu luyện, hấp thụ linh khí đang tràn ngập trong kinh mạch.
Bạch Dữ bốc vật nhỏ lên bỏ vào lòng bàn tay mình, dùng ngón tay trỏ chạm vào bụng dưới mềm mại của nó, đôi phượng mâu nhắm lại.
"Thả lỏng, cảm nhận sự vận hành của kinh mạch."
Hắn vừa nói vừa truyền vào trong cơ thể nhỏ bé kia một tia chân khí cực mỏng, từ đan điền bắt đầu chạy đi.
Linh khí không được vận hành cũng bởi vì sự chuyển động này mà dồn dập chạy theo.
Bạch Dữ chẳng chút trở ngại nào mà dựa theo kinh mạch, chạy hết một vòng chu thiên trong cơ thể vật nhỏ kia.
Để cho hắn bất ngờ là, kinh mạch của vật nhỏ này rất rộng.
Vậy nên, số linh khí nó chứa đựng bên trong lớn hơn sự tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Cố gắng kiềm chế nghi hoặc trong đầu, Bạch Dữ tĩnh tâm tiếp tục bắt đầu vòng chu thiên thứ hai.
Thế nhưng...!
Bạch Dữ mở mắt ra, kinh ngạc nhìn vật nhỏ trong tay Sau đó, hắn rút về thần thức của chính mình.
Thật sự là vật nhỏ kỳ lạ, không ngừng khiến hắn đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác.
Mới một vòng chu thiên đầu tiên, mà nó đã có thể tự mình dựa theo lộ tuyến kinh mạch hắn vừa đi qua, tự tu luyện được rồi.
Nếu không phải kinh mạch trong người vật nhỏ này còn rất mới mẻ, chưa từng có dấu hiệu bị tán công* thì hắn đã nghĩ nó từng tu luyện qua rồi.
Chứ không tại sao kinh mạch trong người lại rộng như vậy, còn mở sẵn?
*Tán công chính là phế bỏ tu vi.
Đúng là đủ kỳ ba.
Bạch Dữ nhìn con vật nhỏ đã chìm vào trạng thái tu luyện mà thở dài.
Có việc không hiểu cũng là phiền não.
"Haizz..."
Một tiếng thở dài bất lực vang lên trong động phủ.
Bạch Cửu không biết, đứa nhỏ mới quen kia bởi vì mình mà sầu não.
Nó đang chìm đắm trong một cảm giác thật kỳ diệu, khiến nó không thể dứt ra được.
Nó chạy, nó chạy, nó chạy đến mệt mỏi...!
Đúng vậy, rõ ràng nó không hề dùng chân để chạy nhưng vẫn cảm thấy thật mệt mỏi quá đi.
Ai giúp nó ngừng lại được không!!
Bạch Dữ đang nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh lại tiếp tục bị quấy phá lần nữa.
Hắn sâu sắc bất đắc dĩ mà mở mắt ra, nhìn con vật nhỏ trước mặt đang...!Mặt nhăn mày nhíu mà khó hiểu.
Đừng hỏi hắn tại sao nhìn được trên cái khuôn mặt nhỏ chút kia biểu tình "mặt nhăn mày nhíu", hắn cũng không biết đâu.
Bạch Dữ đưa tay chạm vào vật nhỏ.
Cảm nhận tình huống đang diễn ra trong người nó, hắn lại không nhịn được mà muốn cười phun ra.
Tại sao một người mới tu luyện lại đối mặt với cái tình huống kỳ ba này chứ!!?
Tu luyện đến mức không thể tự mình thoát ra khỏi quá trình tu luyện?
Không biết thu công?
Bạch Dữ rất không phúc hậu mà cười.
Xin lỗi, là hắn sai.1
Bạch Dữ cường thế nắm lấy một tia nguyên thần của vật nhỏ kia mà dẫn dắt nó thu công.
Linh khí trong kinh mạch đã bị nó hấp thu hết.
Tu vi trực tiếp đạt đến đỉnh cấp 0.
Chỉ cần dạy cho nó cách đột phá nữa là có thể xây dựng yêu hạch, bắt