Ầm rầm rầm!
Âm thanh kinh thiên động địa nổ tung khiến cho mặt biển dậy sóng lớn, mấy chục dặm xung quanh vùng biển phía Đông đại lục đều bị sóng đánh đến hỗn loạn.
Tại nơi ranh giới giữa hai đại lục nổi lên một tòa di chỉ cổ lão được bao trùm trong màn chắn.
Nó bay lên rồi cách mặt biển độ cao mười trượng hơn mới dừng lại.
Cả đại lục tại thời điểm đó cũng rung chuyển lên, ai nấy đều giật mình hoảng hốt, bình tỉnh khỏi cơn nhập định dài miên man.
Long giới tuy tách biệt với đại lục nhưng bởi vì khoảng cách gần nên cũng bị ảnh hưởng, lắc lư mấy cái.
Trong hồ nước lớn nằm một con rồng trắng dài hơn mười trượng, vảy rồng chìm trong nước sáng lấp lánh.
Đầu rồng thật to đặt hờ trên mặt nước ở thời điểm Long giới run lên, mắt rồng đã mở bừng ra, hàn quang sắc lạnh chợt lóe.
Trên đầu rồng còn nằm một tiểu chuột trắng với bốn móng nhỏ và tai màu đen cũng vì vậy mà lăn cù cù lọt tỏm xuống nước.
Bì bõm!
Tiểu chuột nhỏ từ dưới nước lội lên, móng nhỏ bám vào vảy rồng leo lên thân rồng hơi nổi trên mặt nước.
Nó ngây thơ mà dùng móng nhỏ lau lau mặt chuột dính nước của mình, lúc này mới đưa mắt dò hỏi rồng nhà mình.
Rồng trắng dùng mũi của hắn ủi ủi con vật nhỏ trên thân.
Tiểu chuột lại không bị hắn ủi rớt mà nhanh nhẹn bám vào, thoan thoắt leo lên.
Rào rào rào...
Nước hồ bị hành động vùng dậy của con rồng khuấy động không ngừng.
Vút!
Rồng trắng lao lên không trung, theo nóc động rộng mở mà bay ra ngoài.
"Chít?"
Bạch Dữ, chúng ta đi đâu?
Bạch Cửu ở trên đầu hắn ngốc nghếch hỏi.
Long giới chấn động, có lẽ đã xảy ra chuyện.
Đi tìm gia gia.
Bạch Dữ vùng vẫy thân rồng, ở trên tầng mây lao vút đi.
Cả Long giới đều bị kinh động chứ không phải một mình Bạch Dữ hắn.
Rất nhanh, trên bầu trời đã bay lên mấy đạo thân ảnh nữa, mục tiêu giống như Bạch Dữ.
Bạch Cửu khó được nhìn thấy nhiều rồng như vậy từ lúc đến Long giới, hai mắt cứ láo liên, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, ngốc nghếch vô cùng.
Bạch Dữ so với những người khác ở gần Bạch Thương hơn, vậy nên hắn cũng đến sớm nhất.
Bạch Thương lúc này đang đứng ở trước cửa động phủ, mắt dõi về phía đông, sắc mặt nghiêm nghị.
Đối với sự chủ động xuất hiện của Bạch Dữ cũng không tỏ thái độ gì giống như bình thường Bạch Cửu vẫn thấy, ông chỉ liếc mắt một cái rồi thôi.
Bạch Dữ vừa vào phạm vi đỉnh núi đã biến về hình người, rớt xuống khoảng sân trước cửa động phủ, đi đến bên cạnh Bạch Thương mắt dò hỏi nhìn ông.
Bạch Cửu nằm ở trên vai hắn hai mắt nhỏ tròn xoe mở to, ngốc manh vô cùng.
Bạch Thương vẫy vẫy nó.
Tiểu chuột làm như không thấy, còn quay lưng lại, cho hắn một cái mông.
Bạch Thương tức đến cười.
Con vật nhỏ này càng lúc càng không sợ lão.
Trong lúc hai người đang tương tác thì những con rồng khác cũng đã đến nơi.
Đều là các trưởng lão của Long giới, đa phần niên kỹ so với Bạch Dữ lớn hơn rất nhiều.
Vậy nên khi họ xuất hiện Bạch Dữ cũng đối với họ chấp tay bái.
Mấy lão già so với Bạch Thương chẳng kém cạnh đối hắn gật gù, trong mắt đều là hài lòng.
Nhưng chuyện chính vẫn phải để tâm trước, ai nấy đều hướng về Bạch Thương.
"Long giới chấn động, rốt cuộc có chuyện gì?"
Một lão nhân tóc xanh nghiêm nghị hỏi.
"Chấn động này cũng không phải ở trong Long giới."
Bạch Dữ đính chính lại.
"Bên ngoài làm sao có thể chấn động đến Long giới?"
Một lão giả tóc đỏ nghi hoặc phản chính.
"Nếu nó ở gần Long giới phạm vi thì vẫn có thể."
Bạch Thương nghiêm túc nói.
Mấy người im lặng.
Bạch Cửu nhìn sắc mặt họ trầm trọng thì không hiểu lắm, nhưng nó vẫn nằm im trên vai Bạch Dữ đưa mắt dõi theo bọn họ.
Đúng lúc này một con chim lửa trong suốt bay đến, Bạch Thương đưa tay chậm vào nó.
Sau khi lão chạm vào thì nó lập tức tan biến, tin tức bên trong cũng truyền đến Bạch Thương.
"Cách Long giới năm dặm xuất hiện một tòa thành trên không, nằm ngay màn chắn giữa hai đại lục.
Hiện tại cả Bắc Thần đều chấn động."
Bạch Thương nói lại tin tức do long tộc tộc nhân ở bên ngoài gửi về, sắc mặt nghiêm trọng dị thường.
Ai nấy đều chấn kinh.
Long giới họ tồn tại ở đây trăm vạn năm cũng chưa thấy có cái gì xuất hiện, vậy mà bây giờ lại nổi lên một tòa thành cách họ gần như vậy...
"Bắc Thần lần này đảm bảo sẽ long trời lỡ đất."
Hồng phát