Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

So đấu


trước sau

Trong căn cứ phong bế đèn đuốc sáng trưng, hiện đang phát sinh một tràng cảnh cực kì không phù hợp với bối cảnh thời đại.

“Bóng chạm tay, trong vòng cấm! Trọng tài, đây là penalty! Má, lại không để ý ta, có phải bọn ngươi đút tay cho nhau đúng không?”

Durr cực kì tức giận, bóng chạm tay rõ rành rành mà trọng tài không thổi còi, thế thì làm sao tiếp tục đá.

“Ghê, dám chỉ đông chỉ tây gầm thét với trọng tài, khăn đỏ!”

Silverhook mặt hếch lên trời, lấy trong túi ra một chiếc khăn bị tô đỏ, vẫy tới vẫy lui trước mặt Durr.

“Hữu nghị là chính, thắng thua là phụ, thật sự là một quyết định sáng suốt. Ngài thật là một trọng tài công chính.” Mening nói, vẻ mặt bình tĩnh, tất nhiên, nếu hắn không phải kẻ vừa chạm tay vào bóng trong vòng cấm thì lời này còn có chút sức thuyết phục.

Durr nổi giận, định rút pháp trượng ra quyết sống mái một phen, sau đó bị đồng đội cản lại.

“Địa tinh thu tiền đen là bình thường, không thu mới khiến người ta thấy bất thường. Hắn thu tiền chúng ta mới an tâm không lo hắn giở trò gian. Tên Silverhook kia lòng dạ đen tối cỡ nào ngươi còn không rõ sao? Mặt mũi đối với hắn từ lâu chỉ là mây bay, ngươi gây sự chỉ càng khiến nhiều đồng đội bị hắn tìm cớ phạt.”

“Chẳng phải chúng ta cũng đã tống tiền rồi? Sao hôm nay còn bị dìm ác hơn?”

“Chúng ta lót tay rồi, nhưng đối thủ lót tay gấp ba. Ngươi bảo phải làm sao bây giờ!”

“Vì sao đại nhân còn để tên địa tinh đáng chết đó làm trọng tài? Không thể đổi một người công bằng hơn sao?”

“Ta hỏi Roland đại nhân rồi, ngài bảo đám địa tinh chân ngắn, không có đội nào cần. Muốn để bọn họ thôi làm trọng tài cũng ổn thôi, chỉ cần ngươi có gan chiêu mộ một tên cầu thủ chỉ cao đến háng.”

“…Hay cho thử làm thủ môn… à mà thôi đi, người biết được sợ cười chết mất.”

“Khà khà khà, hắn mà làm thủ môn chắc vẩy nhẹ bóng cũng không với tới.”

Toét! Xúc phạm trọng tài, khăn đỏ!”

“Khăn đỏ con em ngươi, chúng ta đang ngồi ghế khán giả! Mà từ khi nào trong bóng đá có luật bị phạt vì tán nhảm với nhau thế?”

Đúng thế, không có nhầm lẫn gì, đây là một trận bóng đá giữa đội liên hợp luật pháp và công quốc Đông Lam với câu lạc bộ bóng đá thân sĩ tự do. Dù các nhu yếu phẩm đều rất đầy đủ, thế nhưng mọi người đã quen tự do thoải mái nay phải ở trong căn cứ suốt hơn một tháng, tinh thần sĩ khí xuống cực thấp, do đó ta liền tính đến tổ chức sự kiện thể dục gì đó để đám này phát tiến tinh lực.

Ta một hơi ‘phát minh’ ra đủ loại thể thao như bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền, cầu lông… Cuối cùng, chỉ duy có môn bóng đá này, bởi lẽ các môn khác, ví như bóng rổ, sự mất cân bằng giữa các chủng tộc quá lớn, ngươi có giỏi hơn nữa mà nhảy chỉ mới cao bằng đến đầu vai đối thủ thì cũng như không. Tuy rằng trong bóng đá cũng có sự chênh lệch nhất định, thế nhưng tất cả mọi người đều chưa quen dùng chân chơi bóng, trình độ của tất cả có thể coi như còn nằm trên cùng một trục hoành.

Dầu vậy, các tình huống lộn xộn vẫn phát sinh liên tục.

“[email protected], Mening, ngươi không thể ngoan ngoãn dùng chân đá bóng sao?”

Tên đàn ông nhìn tưởng chừng trung hậu thành thật đó mỉm cười đáp lại.

“Quy tắc vốn cho phép các bộ vị khác ngoại trừ tay được sử dụng mà, đuôi là bộ phận hoàn toàn phù hợp nha. Không phục sao? Không phục ngươi cũng dùng đuôi đá bóng đi.”

“Ta là người, lấy đâu ra đuôi, tên $^#%$*# nhà ngươi!” lại một thành viên đội pháp-quốc bị Mening chọc giận mắng chửi lên.

Từ đậu trận đến giờ tiết tấu trận đấu vẫn thế này, dù sao quy tắc bóng đá ta sử dụng là loại rập khuôn với bóng đá trên Trái Đất, không thể áp dụng cho dị tộc, các loại Bug cứ thế trồi lên vô cùng tận.

Nhất là tên Mening kia, hắn y hệt máy dò Bug, ngoảnh đi ngoảnh lại lại thấy dùng chiêu mới, liên tục xoát đáy hạn cuối.

Hai đội này đã đá hơn ba mươi trận, pháp-quốc mới thắng có năm trận, còn lại đều bị đội thân sĩ cho lọt bẫy.

Đương nhiên sau trận đấu, luật bóng đá lại sửa đổi để nhắm vào bug mới, thế nhưng, xét theo khía cạnh nào đó, điều này cũng bức đám thân sĩ với nhân số ít hơn này đầu nhập thêm tinh lực đi đào lỗ thủng trong quy tắc.

“Nhục mạ đối thủ, khăn đỏ!”

Tên địa tinh cầm tiền lót tay đầy đủ, lập tức thực hiện chức trách, nắm chặt cơ hội đuổi người.

Vì vậy, nhân số hai bên hiện tại còn là 11-19.

Sao, nhân số không đúng? Ban đầu ta đúng là để 11 đấu 11, ai bảo đám thân sĩ này quá mạnh, số người gấp hai như bây giờ bọn họ còn bị đội thân sĩ dùng âm chiêu đánh bại liên tục.

“Ha ha, muốn thắng? Đợi kiếp sau đi!”

Trong lúc ta đang còn suy nghĩ trên trời, tiếng thét hào phóng của tên lùn Romers kéo ta trở lại hiện thực tàn khốc.

Vì vậy, ta lập tức ra tay.

[Tường băng tuyết]

Ta cắm kiếm xuống đất, sau đó, phía trước Romers lập tức hiện lên một nhánh tường băng, tiếp đó là “bang đương” mấy tiếng, tên lùn ngã sấp mặt.

Trong quy tắc ta có nêu cấm chỉ công kích và trở ngại đối thủ, thế nhưng không cấm đúc tường trên mặt đất, với cả ta cũng đâu có trở ngại đối thủ.

“Roland, ngươi làm cái quái gì vậy, chúng ta cùng một đội! Ngươi cản ta làm gì!”

Có lẽ bởi vì Romers này quá tráng kiện nên mới khiến hắn có thể vượt qua được thế yếu của các tộc chân ngắn mà trở thành một thành viên của đội bóng.

Mà lời hắn hô lại khiến nỗi buồn của ta dấy lên.

Rõ ràng ta mong muốn gia nhập đôi bóng phe nhân loại, vì cái gì ai nấy đều khăng khăng đẩy ta sang phe thân sĩ? Đã thế còn hạn chế hành động, buộc ta không được dùng các chiêu thức âm hiểm, đẩy ta vào vị trí thủ môn. Chẳng lẽ, trước khi là một con người, ta đã là một tên thân sĩ?

“Khục, ai bảo là ta làm. Renee bên kia cũng là kị sĩ cực quang, có khi đây là trò nàng bày ra.”

“Đừng có chối! Renee nào âm hiểm được như ngươi, một cái tường băng còn thiết kế ba bậc theo vóc dáng mục tiêu, bậc thứ nhất đụng trúng gối, bậc thứ hai đụng trúng eo, bậc thứ ba nhằm vào đâu! Eo của ta, cái &^$*^ nhà ngươi…”

Khi hai đồng đội phe thân sĩ còn tiếp tục cãi nhau, quả bóng da đã rơi vào chân trung phong Casio, thấy vậy, cả đội pháp-quốc lập tức khẩn trương.

Dù quy tắc liên tiếp cải tiến để hạn chế các loại thiên phú siêu tự nhiên và thủ đoạn âm hiểm, thế nhưng có một thứ không thể hạn chế, đó là Casio nhiều hơn người bình thường hai cái đùi.

Xạ thủ tộc Centaur tới lui như gió, vì hạn chế hắn, đội pháp-quốc tự động tổ chức một nhóm kị binh, biến bóng đá biến thành bóng ngựa.

Tất nhiên, loại chiến thuật vi quy này quá bất công, theo lẽ thường, sau trận đó nó bị quy tắc sửa đổi cấm tiệt.

Casio tung hoành sân cỏ không địch thủ, hắn nghiêng người, sử dụng vài động tác giả, lập thức lợi dụng được ưu thế tốc độ vượt qua mấy hậu vệ, tiến vào phạm vi sút gôn, thật sự là dễ như bỡn.

“Á á á á!”

Quả thực không nên khen người trẻ tuổi nhiều, ta vừa nói xong, Casio đã ngã quỵ xuống đất.

“Tên khốn nào đào hố trên sân! Má, các ngươi kiếm đâu ra thòng lọng, các ngươi coi đây là chiến trường à? Tinh thần thể thao của đám bọn ngươi đi đâu cả rồi?”

Ta sờ mũi, không nói gì, hình như mấy thứ này đều là ý tưởng ta nói trong lúc tán gẫu với Renee, không ngờ bên kia chơi thật.

“Chậc, chắc quy tắc 643 xác định, không cho phép làm bất cứ điều gì ảnh hưởng sân bóng trước trận đấu.”

Sau mỗi trận đấu lại có đủ loại âm chiêu xuất hiện, bản ghi chép quy tắc đã dày không kém cuốn từ điển. Nếu cứ tiếp tục thế nời, đợi bản quy tắc hoàn thiện ra đời chắc nó đã có thể bày mãn một giá sách.

“Chà chà, đến lúc đó, trước khi cầu thủ ra sân phải làm bài thi viết kiểm tra quy tắc, không vượt quá điểm 6 không cho thi đấu. Kiểm tra viết xong kiểm tra thực hành, dẫn bóng, chuyền bóng, ám chiêu, kĩ thuật diễn… không kiểm tra đến mức ngươi vừa muốn ói vừa muốn giết giám khảo thì đừng mơ ngừng. Nếu vượt qua, cấp cho ngươi chứng chỉ bậc c, sau mười năm đấu bóng không chết cấp cho bậc b, loại siêu sao thì xem xét đưa ngươi bậc a.”

Tất nhiên, ta có thể đơn giản thô bạo nói chết chỉ có thể làm những gì, tuy nhiên như vậy còn gì vui sao? Dầu gì cũng là hoạt động giải trí, cứ làm càn náo nhiệt thế này mới vui.

Với lại bọn họ sớm đã đem trận đấu bóng đá biến thành sân đấu trí tuệ, tìm cách khiến đối phương lọt hầm mới là vương đạo, chỉ thắng bằng thể lực kĩ năng các kiểu quá thiếu đẳng cấp. Ta hiện rất mong đợi, nếu thứ này phát triển trải rộng toàn bộ Nahri sẽ trở thành môn thể thao ra sao.

“Mặc kệ phát triển thành dạng gì, ít nhất cũng tốt hơn cái trò tenis giết người kia.”

Tenis là một trò thể thao thí nghiệm trước đó của ta, vì hạn chế lỗ thủng, ta trực tiếp quy định chỉ được làm những gì, thế nhưng vẫn không thể cản được phương hướng phát triển quỷ dị của nó khi vào tay đám này.

“Hừ, đã so đấu đập bóng thì đập toàn lực thử xem. Nhìn kĩ, nhân sủng hợp nhất, toàn lực phát bóng!”

Động tác phát bóng của thếu nữ rất đẹp, lực lượng sau khi nàng hợp nhất cùng người tuyết cũng cực lớn, sau đó, quả bóng tenis nàng đánh ra đập thủng cả tấm rào chắn bằng thép bao lấy sân…

“Nhìn kĩ năng chung cực của ta, ma cầu tan biến! Trong ngàn vạn quả cầu hoàng kim kia, chỉ có một quả là thực.”

Hoàng kim con em ngươi, nghĩ mình có danh hiệu ‘cây cung hoàng kim’ thì đánh bóng cũng biến quả cầu tenis thành hoàng kim chắc. Với cả tại sao cả mặt sân lăn đầy bóng thế kia, ngươi chẳng phải bảo chỉ có một quả là thật sao? Có giỏi làm đám còn lại biến mất hết cho ta.

“Tiếp chiêu, đao chém thân thể, tâm chém linh hồn – bóng dao cạo!”

Ngươi tưởng mình nói là dao cạo thì thật là dao cạo? Bóng ngươi đánh đi đâu rồi? Sao ta chỉ thấy kiếm khí. Tưởng chỉ ngươi mới biết dùng vợt vung ra kiếm khí? Ta cũng biết, tí ta dùng [toàn phong trảm] phát bóng xem ngươi sống được không.

Vì quy tắc đã chết cứng, cả đám đều chỉ có thể tăng thêm lực lúc đánh bóng, kết quả, càng phát bóng càng nặng, càng đánh đường đi bóng càng quỷ dị, sớm muộn thế này cũng có án mạng phát sinh.

May bóng Tenis được làm từ da rồng đặc chế, nếu là loại bóng khác sớm bị bọn này đánh thành vụn cám. Sau đó, trò thể thao này không còn ai chơi, dù sao trừ mấy tên biến thái đặc biệt ra thì ai cũng rất yêu quý
mạng mình.

“Tenis giết người vẫn là bỏ tốt hơn, để bọn họ đem sức chú ý đổ vào tìm kiếm lỗ thủng quy tắc cho người xem an toàn chút.”

Mọi thứ đều là tương đối, những chiêu trò giống kiểu đầu Zidane, tay Maradona, răng Suarez… đều đã được lũ trời đánh này tái hiện theo cách này hay cách khác. Dù sao thì ít nhất tất cả đều thích chơi, bóng đá có tiền đồ phát triển.

“Bóng đá mà tới Ainra Dader, không khéo lại biến thành một đám pháp sư cưỡi chổi giành bóng, sau đó mỗi đội còn sẽ có một thành viên chuyên đánh bóng trúng đối phương để đẩy ngã đối phương xuống chổi bay. Ừm? Khá là quen, hình như từng thấy đâu đó, gọi là Quidditch đúng không ấy nhỉ…”

Lại một lần nữa ta sững sờ ngay giữa trận, lần này, một vị kị sĩ bên pháp-quốc lấy được bóng, dùng toàn lực sút nó ra.

[Tường băng tuyết]

Tường băng lại hiện lên, chắn hết cả cầu môn, cú sút của đối thủ bị kẹt cứng.

Đây tất nhiên là chơi bẩn, sau trận đấu phải bị cấm, vì thế ta cũng chỉ dùng được trong lần này.

“Điều luật 644, các hành động ảnh hưởng sân bóng trong trận đấu cũng bị cấm. Mẹ nó, lại mất một trò có thể lợi dụng.”

Ầm ầm!

Ta vừa mới tự thầm thì buồn bực vì tìm lỗ thủng càng ngày càng khó, đột nhiên mấy dòng lôi bạo từ trên không trung đánh xuống nát bấy bức tường băng ta dựng lên.

“[Tường băng tuyết] là phép thuật cấp bốn, hắn không có nhiều ma lực, không sử dụng được nhiều lần, anh em, đừng nản lòng! Tiếp tục!”

Tiếng cổ vũ của Klose khiến toàn đội pháp-quốc phấn chấn không thôi, còn ta thì nhăn mi lại, đương nhiên không phải vì đám người trẻ tuổi máu nóng kia.

“Điều 645, nhân viên ngoài sân không được phép can thiệp các trạng huống xảy ra trong sân, làm cổ động viên mà cũng thò tay giúp đỡ, thật quá phận.”

Quả bóng đụng phải tường băng sau bị bật ra ngoài, Renee chớp lấy cơ hội cướp được nó, sau đó rê bóng về phía ta. Đáng tiếc…

“Ai u! Đau quá! Đuôi ta gãy rồi!”

Vâng, hậu vệ siêu cấp - - Mening tới cứu giá.

Chỉ cần có hắn ở đây, muốn chọc thủng lưới phe ta luôn không phải chuyện liên quan đến thể lực, muốn làm vậy, ngươi trước hết phải tìm được cách phá được độ dày mặt vô đối và kho chiêu hiểm vô tận của hắn.

Lần này, Renee chỉ đạp nhầm phải cái đuôi của hắn (ta nhìn rõ ràng tên đó cố ý thò đuôi để dưới chân nàng), sau đó, hắn ôm lấy đuôi lăn lộn lăn lộn…

“Khăn đỏ!”

Silverhook vẫn chực chờ cơ hội từ lâu, một chiếc khăn phạt lập tức xoay chuyển thế cục.

Quyết định này của trọng tài quả thực quá thể đáng, tất cả người quan sát đều hư thanh phản đối.

“Điều 646, nếu một bên cường liệt phản đối quyết định của trọng tài, ban tổ chức tiến hành bỏ phiếu xem có thay đổi quyết định đó hay không.”

Hai bên ngươi tới ta đi, trận bóng đã gần kết thúc, tỉ số hiện tại đang là đội thân sĩ dẫn trước… 30-9.

“Nên kết thúc trận đấu, không được để đội pháp-quốc ghi được mười bàn!”

“Trọng tài, thay người! Ta rời, Gatling vào!”

Lời vừa dứt, cả tràng thi đấu vốn đang sôi trào lập tức âm trầm tĩnh mịch. Sau đó, một thân ảnh to lớn đi vào sân, tất cả người xem đồng thời lùi về sau ba bước.

Dù sao, lần hắn lên sân gần nhất, quá khiến người ta sợ hãi.

Hôm đó, khi ta hô lên: “Thời khắc then chốt, xông lên làm cỏ bọn họ.” Tên này vậy mà móc ra một cái nút bấm đỏ, nhấn xuống, tiếp đó “Ầm ầm!” “Ầm ầm!”, cả sân đấu và các cầu thủ đều bay.

Gatling khống chế nổ tung cực tốt, không ai bị trọng thương, nhưng ít nhiều gì cũng phải nằm giường vài ba ngày, không thiếu người quan sát cũng chịu tội.

Hiện tại tuy đã cấm chỉ vận động viên đào đất lấp bom, nhưng nhìn thân ảnh kia, tất cả mọi người vẫn sợ hãi run lên.

“Gatling, giao cho ngươi, giải quyết trận đấu!”

Gatling thay vị trí là vị trí thủ môn của ta, có điều hắn vào sân không phải để bắt bóng, mà ta rời sân cũng chỉ vì muốn tìm chỗ chạy.

“Mọi người yên tâm đi, ta đi vào không mang chất nổ theo…”

“Ầm ầm!”

Lời nói dối mới qua hai giây, Durr đã bay lên trời.

“Ầm ầm!”

Quả tạc đạn thứ hai không biết bị giấu dưới ghế khán giả từ khi nào, sau đó, làm gì còn khán giả nào định xem đá bóng, tất cả đều vắt chân lên chạy. Rồi trong bối cảnh cầu thủ bay tới bay lui, trận đấu khép lại.

Ngày hôm sau, kết cục của trận bóng này vẫn được bàn tán xôn xao, mà thân ảnh bị treo trên sân bóng kia cũng thành đối tượng bị phỉ nhổ.

“Hừ, tại hắn mà ta thua trắng!”

“Ngươi cược gì? Cược pháp-quốc thắng? Nếu thật thế thì đáng đời ngươi.”

“Không, đội thân sĩ quá vô sỉ, pháp-quốc có tăng nhân số thành gấp ba thì may ra. Ta cược là pháp-quốc có thể ghi mười bàn.”

“Ta cũng cược như ngươi, thật xui xẻo, chỉ kém một bàn! Nghe nói rất nhiều người chọn mục đó, kết quả hôm nay tức chết vô số.”

“Hừ hừ, các ngươi là một đám gà mờ. Ta cược sân bóng sẽ bị Gatling nổ bay, tỉ lệ 1 ăn 10, khà khà!”

“Giỏi, như thế mà cũng đoán trúng. Lợi hại! Mà có loại đặt cược này nữa à?”

“Có chứ, có cả loại cược ‘răng Suarez’, nếu sân bóng có ai cắn người thì thắng. Lần trước có người cược trúng, ta cũng đổ một ít vào đó, đáng tiếc lần này không được.”

“Ghê, mấy thứ như vậy mà cũng cược thắng được. Cơ mà đến mức đoán được sân bóng nổ tung cũng chỉ ăn được có 10 lần. Hồi báo có vẻ hơi thấp nha.”

“Đúng, hình như có tên gia hoả nào đó đặt cược cực lớn vào đây, nghe nói hắn cược là ‘trước khi pháp-quốc ghi mười ban sân bóng sẽ nổ tung’, một mình hắn đặt cược đã chiếm 90% tổng số tiền cược, buộc bên tổ chức phải đè tỉ lệ xuống…”

Trong căn phòng tối nào đó, một đám cược thắng nhìn núi vàng trước mặt, cuồng tiếu đắc ý.

“Thôi cười đi, phân của nào.”

Ta nhìn bốn phía xung quanh, đám hợp tác Silverhook, Mening, Renee đều có mặt. Tròng mắt bọn họ cũng biến thành hình đồng xu vàng.

“Silverhook, của ngươi, một phần năm. Chuyện chuẩn bị chất nổ với công tác làm trọng tài thực hiện rất tốt.”

Silverhook hào hứng thu lại túi tiền, đối với địa tinh, không việc gì thoải mái hơn kiếm được cả đống vàng như vậy.

“Lần sau tiếp tục hợp tác, kiếm nhiều hơn nữa.”

Ta cười gật đầu, không nói cho hắn biết rằng, vì hành động thiên vị quá đáng, chức trách trọng tài của hắn đã bị đoạt. Người lần sau hợp tác với ta, chắc sẽ là Kabbalah.

“Mening, của ngươi, một phần năm, biểu hiện trên sân rất tốt, có điều…”

“Ta biết, sao ta có thể quen người anh em Gatling đang chịu tội ngoài kia. Làm lão đại ta phải giảng nghĩa khí, không sao phục chúng được. Cứ giao cho ta, Gatling nhất định sẽ thoả mãn.”

Dù méo hiểu sao đám thân sĩ lại tôn thằng này lên làm đại ca, nhưng ta vẫn gật đầu đồng ý, chỉ cần không chạm giới hạn, tên này làm việc rất được, giảo hoạt, chắc chắn, mặt dày, rất đáng tín nhiệm.

“Renee, một phần hai mươi, lần sau bán độ cũng đừng thể hiện rõ thế, động tác và biểu tình của ngươi quá giả, suýt bị tố ra rồi đó biết không?”

“Đại ca Roland, chẳng phải sớm nói một phần năm sao?”

“Ngốc, trẻ con cầm nhiều tiền làm gì, ta sẽ giữ giúp ngươi, khi nào lớn ta đưa một thể.”

“Nga, tốt!”

Có lẽ công chúa điện hạ là cô nhóc dễ lừa, rõ ràng bị người hắc mất ba phần tư mà vẫn không giận.

“Đúng rồi, Chị Kelly cũng cược với ta một ván.”

“Gì?”

“Nàng cược ngươi sẽ thu phần lớn tiền chia của ta, sau đó sẽ lấy cớ trẻ con không nên cầm nhiều tiền ra lừa.”

“Wao, hiểu rõ ta thật nha… Ấy nhầm, đại ca Roland ta là người như vậy sao?”

Sau đó, ta ý thức được có gì đó sai sai.

“Chờ chút, sao Kelly biết việc này?”

“Ha ha, đại ca cũng vừa nói còn gì, biểu diễn quá giả, bị phát hiện.” Renee thè lưỡi giả manh.

Nàng vừa dứt lời, Silverhook lập tức tìm đường chạy, đáng tiếc cửa phòng đã bị mở ra.

“Quả nhiên là ngươi! Đại nhân! Ta lúc đầu còn tưởng có người bôi đen ngươi. Ngươi làm như vậy có xứng với chức trách thần sứ công chính của mình không?”

Klose buồn tủi, kinh ngạc nhìn ta. Ánh mắt nàng như thể một người mẹ nhìn thấy đứa con đi nhầm đường.

“Tiền lấy chồng của Momo… hết sạch rồi… Lại là ngươi, Roland! Ngươi phải bồi thường, phải để ta ôm Rola một buổi tối. Ta bảo đảm không làm gì đâu, thật sự, nhiều lắm chỉ cởi quần áo hắn ra…”

Momo, trước lau nước miếng lại nói tiếp. Mà còn lâu ta mới tin ngươi. Cái gì cũng không làm??? Tin thế beep nào được!

“Roland, hừ hừ, dám kéo Renee làm trò bẩn. Quên mất thủ đoạn của ta rồi sao. Hừ hừ, ta sẽ không nói ta đang tức giận vì thua tiền.”

Ấy ấy, Kelly, chị thua bao nhiêu thằng em này bù tất, đừng cười thế mà, doạ người lắm.”

“Giáp của ta, ta suýt chết mới có được bộ giáp Miserol đó, đại nhân, ngài trả ta được không?”

Cửa phòng đã bị đám thua cược giận dữ lấp kín, những khuôn mặt quen thuộc, vẻ giận dữ quen thuộc. Ta im lặng hồi lâu, sau đó nói.

“Xem bóng cần lí trí, cá cược huỷ một đời. Chim chết vì mồi người chết vì tiền, đừng mơ ta trả lại. Đúng rồi, Silverhook và Mening chạy lối kia, đừng có bỏ qua bọn chúng, à phải, nhớ đừng đánh mặt, mai ta còn phải ra gặp người.”

[Điều 647, các nhân viên liên quan đến trận bóng không được tham dự cá cược. Điều 648, cấm chỉ để địa tinh làm trọng tài, cấm Roland tham dự tổ chức trận bóng. Địa tinh và Roland bị cấm cá cược bóng đã vĩnh viễn!]

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện