Ngự hoa viên vừa dọn sạch tuyết đọng, cành hoa bị ép cong xuống giống như cung nhân đang quỳ từng dãy trên mặt đát.
A Dư vừa tới gần liền nghe thấy một tiếng khóc xin tha, bước chân nàng bỗng khựng lại, sắc mặt có chút không dễ nhìn.
Ồn ào như vậy, người hậu cung gần như đều ở đây, dễ dàng đục nước béo cò nhất, Hoàng hậu rốt cuộc là dự định cái gì mới bảo tất cả phi tần đều tới đây?
Cho dù lập uy cũng không nên liều lĩnh như vậy.
Lúc này A Dư đứng trên một đường mòn khác của ngự hoa viên, xa xa nhìn qua đó, liền cảm thấy đáy lòng hoảng hốt.
Đêm qua vừa có tuyết rơi, trên mặt đất rất trơn trượt, nhất là trong ngự hoa viên nhiều nhất chính là đường đá cuội, nàng ngay cả có người đỡ đi cũng phải cẩn thận, sao có thể đi vào đám người?
Nàng nhìn mặt đất trơn ướt thật lâu, đôi mắt sâu lại, rốt cuột Hoàng hậu nghĩ gì đây?
Dừng một lát, nàng ta ra hiệu gọi Chu Kỳ, hạ giọng nói: “Đi cung Càn Khôn, nhìn xem Hoàng thượng có ở đó không?”
“Nếu như ở đó thì mời người tới một chuyến.
”
Chu Kỳ vừa đi, A Dư liền nghe thấy sau lưng truyền đến một tiếng bước chân nhẹ nhàng, nàng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Chu mỹ nhân đang dạo bước tới.
“Sao tỷ lại ở đây?” Chu mỹ nhân theo bản năng mà bất ngờ.
Sau đó, nàng ta nhíu mày: “Xem ra Hoàng hậu quả thực tức điên rồi.
”
A Dư không nói gì, chỉ lắc nhẹ đầu.
Nàng luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, đáy lòng loáng thoáng có chút bất an, nhưng lại nói không ra không đúng chỗ nào.
Cẩn Trúc vừa tới ngự hoa viên, trong lúc lơ đãng nhìn thấy hai người đứng trên đường mòn, suýt chút nữa tim cũng nhảy ra ngoài, sắc mặt nàng ta đột nhiên thay đổi, bước nhanh đi tới, uốn gối hành lễ: “Nô tỳ thỉnh an Ngọc mỹ nhân, thỉnh an Chu mỹ nhân.
”
Chờ sau khi đứng dậy, nàng ta nhìn về phía bụng nhỏ hơi gồ lên của Ngọc mỹ nhân, chỉ cảm thấy thái dương nhói đau.
Cẩn Trúc gắng gượng nở một nụ cười, không nhịn được nói: “Ngọc mỹ nhân người đang mang thai, sao cũng ở chỗ này?”
A Dư không tự chủ nắm chặt khăn tay, nàng nheo mắt lại, nhẹ giọng hỏi: “Không phải ý chỉ của nương nương bảo tất cả phi tần đều phải tới xem hình phạt sao?”
“Làm sao có thể!”
Cẩn Trúc phản bác lại theo bản năng.
Nàng hiểu rất rõ nương nương, cho dù tức giận đến thế nào, đáy lòng cũng sẽ nhớ kỹ chừng mực, nhìn thấy máu trong thời gian mang thai vốn kiêng kỵ, nương nương sao có thể biết rõ rồi mà còn cố phạm phải?
Trái tim A Dư trong nháy mắt chìm xuống đáy cốc, chỗ không đúng kia rốt cuộc cũng có đáp án.
Nàng lại hỏi lại: “Không phải lời chính miệng nương nương nói sao?”
Lúc nương nương hạ lệnh, Cẩn Trúc không ở trong cung, tất nhiên không thể nào trả lời lời này.
Nhưng mà nàng ta biết được, là nương nương chính miệng nói bảo các chủ tử nô tài các cung đều phải tới xem hình phạt, cũng tuyệt đối không bao gồm hai vị phi tần có thai.
Bỗng nhiên, sắc mặt Cẩn Trúc trắng nhợt, nàng ta khó khăn hỏi: “Xin hỏi Ngọc mỹ nhân, là ai tới cung của Ngọc mỹ nhân tuyên ý chỉ của nương nương vậy?”
A Dư nhìn nàng ta một cái thật sâu: “Tất nhiên là Cẩn Ngọc cô cô trong cung nương nương.
”
Đáy lòng Cẩn Trúc ngầm hô một tiếng, lại nghe Ngọc mỹ nhân nói tiếp: “Cẩn Trúc cô cô, lúc Cẩn Ngọc cô cô rời khỏi các Ấn Nhã, từng nói qua một câu, nàng ta phải đích thân tới cung Càn Ngọc mời người, xem thời gian hẳn là nàng ta đã đến.
”
Cẩn Trúc đột nhiên mất đi sự tỉnh táo xưa kia, sau khi sững sờ một lát, nàng ta cúi đầu thật thấp: “Chắn chắn là Cẩn Ngọc hiểu lầm ý của nương nương, mong cho Ngọc mỹ nhân tha thứ cho sự thất lễ của nàng, nô tỳ sẽ bẩm báo chi tiết việc này cho nương nương.
”
Nàng ta lại nói: “Nô tỳ có có chuyện quan trọng, xin được cáo lui trước, mong Ngọc mỹ nhân chú ý đến bản thân hơn, cứ thế mà hồi cung!”
Dứt lời, nàng ta vội vàng quay người rời đi.
Dù cho nàng đã có thể hồi cung từ lúc này, nhưng A Dư vẫn có chút bất an.
Nàng vừa định nói hồi cung, lơ đãng nhìn thoáng qua Chu mỹ nhân có chút thất thần, nàng lập tức nhìn chằm chằm, cẩn thận mà liếc nhìn bốn phía, liếc mắt ra hiệu Tiểu Phúc Tử, mới hỏi thăm giống như tự nhiên: “Chu mỹ nhân thường đi cung Càn Ngọc, có biết Thục phi nương nương gần đây như thế nào?”
“Gần đây Thục phi thân thể khó chịu, ta đã lâu không gặp nàng.
”
A Dư nhìn sắc mặt nàng ta hơi lạnh, im miệng lại, nhất thời không biết nên nói gì.
Nàng nhíu mày, hiếm khi có chút buồn bực.
Liên qua tới chuyện lời đồn đại, nàng sớm suy đoán có quan hệ với Thục phi, dù sao việc này sau cùng người được lợi quá rõ ràng, nàng muốn đoán không ra cũng khó.
Một trong bốn phi, lại sắp sinh hạ hoàng trưởng tử, đủ để khơi lên dã tâm của nàng ta.
Nhưng đằng sau chuyện xem hình phạt, nàng ta lại có thể nhận được chỗ tốt gì tứ đó?
Chu mỹ nhân nhìn ra ý nghĩ của nàng, chán nản nói: “Nàng khác với tỷ, nàng sắp lâm bồn, sớm một ngày muộn một ngày, không quá khác biệt.
”
Nhưng nếu có thể mượn chuyện xử sự bất công, tội danh tổn hại hoàng tự lật đổ Hoàng hậu, đó chính là nàng ta được lợi nhiều hơn hại.
Dù cho không lật được, có thể khiến cho Hoàng thượng sinh ra khúc mắc trong lòng, cũng đủ rồi.
A Dư nhíu mày, vẫn cảm thấy không đúng: “Nhưng! nàng có thể đảm bảo được hoàng tự bình yên vô sự?”
Chu mỹ nhân hỏi ngược lại một câu: “Vì sao nàng phải bảo đảm?”
A Dư tạm ngừng hô hấp, nàng không nói thêm gì nữa, cúi đầu khép áo khoác lông cáo lại, quấn chặt lấy mình một chút, muốn che dậy sự lạnh lẽo thực chất tràn ra từ bên trong.
Hổ dữ còn không ăn thịt con, nếu như Thục phi này đúng như Chu mỹ nhân nói, vật thì thật sự là không được bình thường.
Thật ra việc này có điểm đáng ngờ, nhưng A Dư liếc nhìn vẻ mặt Chu mỹ nhân, liền biết nàng ta nghe không lọt.
A Dư chuẩn bị trở về cung, dù sao chỗ này nhiều người hỗn loạn, ai biết xảy ra tai vạ gì?
Nàng vừa mới xoay người, liền nhìn thấy Chu Kỳ vội vàng chạy tới, Chu mỹ nhân cũng nhìn thấy, liền nói một câu: “Xem ra, tỷ cũng không cần hồi cung.
”
A Dư tức giận liếc nàng một cái.
Rõ ràng như vậy, còn cần nàng ta nhiều lời?
Quả nhiên, Chu Kỳ vừa dựng lại, liền lập tức nói: “Chủ tử, Thục phi xảy ra chuyện, Hoàng thượng đã qua!”
Một đoàn người vội vàng đi tới cung Càn Ngọc, vừa tới trước điện liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng kêu đau đớn của Thục phi.
Bước chân A Dư dừng lại, nàng theo bản năng mà bảo vệ bụng nhỏ.
Sau đó, nàng nhìn lại Chu mỹ nhân, lại phát hiện Chu mỹ nhân trên mặt mang theo lo lắng gấp gáp, giống như hận không thể chịu đựng thay cho Thục phi, A Dư như không có chuyện gì xảy ra mà thu tầm mắt lại, bước chân vội vàng đi theo nàng ta, bước vào cung Càn Ngọc.
Tiếng kêu thảm thiết cũng không phải đến từ chính điện, A Dư còn chưa kịp nghi ngờ, liền nghe một giọng nói rất nhẹ: “Bên kia là phòng sinh.
”
Nàng nghe ra là giọng của ai, sau đó nhíu nhẹ mày, thu hồi ánh mắt.
Chẳng lẽ nàng thật sự nghĩ sai? Việc này chẳng lẽ thật sự là Thục phi gây nên?
Lúc mấy người bước vào chính điện, Hoàng thượng đã ở bên trong, trừ đó ra còn có Anh Du cung nữ bên người Thục phi, và hai người Cẩn Ngọc, Cẩn Trúc.
Sau khi nhìn thấy rõ tình huống trong điện, đuôi lông mày A Dư hơi động, nàng trực tiếp