Vừa bước ra khỏi cửa chính Kha thị, Liễu Tuyết liền tức giận, lôi mười tám đời tổ tông nhà Kha Triệt lên mà chửi.Không được... Không được... trong gia phả nhà anh ta bây giờ còn có cô nữa đó.Suýt nữa thì quên. Không chửi... Không chửi nữa.Liễu Tuyết cố gắng hít thở sâu vài lần để ổn định lại tâm tình. Nhưng vừa nghĩ đến lại càng tức.Đại tỷ ta đây có làm nên tội tình gì đâu? Tự dưng lại vướng phải cái hệ thống quái đản, chết tiệt này.Cái gì mà nhiệm vụ nghịch tập, rồi lại còn thượng vị gì gì đó. Liễu Tuyết càng nghe càng khó hiểu. Cô chỉ ở trong động băng có hai năm mà thế giới đã thay đổi nhiều đến vậy rồi sao?Lại nói, cô cũng vừa mới bước vào vị diện này được có ba ngày mà thôi nhưng mỗi lần nhìn thấy "anh trai yêu dấu" - nam phụ đại nhân cao quý, thành thục, ổn trọng kia là mỗi lần già thêm ba tuổi.Gặp thêm mấy lần nữa chắc cô cũng xuống điểm danh chỗ Diêm Vương sớm quá!---Trong cốt truyện, vị An Tình tiểu thư kia cũng chính là nữ chính vốn đã có hôn ước với Kha Triệt từ nhỏ. Hai người họ đều là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, còn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Nói chung chính là một cặp "duyên trời định" trong mắt người đời.An Tình từ nhỏ vốn không qua lại với nhiều người, quan hệ xã hội cũng không rộng rãi, chủ yếu là qua lại với người Kha gia. Tiếp xúc nhiều nhất cũng chỉ có nguyên chủ và Kha Triệt. Cũng từ đó mà tình cảm An Tình dành cho Kha Triệt ngày một lớn dần, đã không còn là tình cảm bạn bè, thanh mai trúc mã đơn thuần nữa.Nhưng vị nam phụ yêu dấu của chúng ta căn bản lại không hề hay biết điều đó. Anh ta chỉ nghĩ việc mình quan tâm, chăm sóc, bảo vệ cho An Tình chỉ giống như dành cho em gái mà thôi.Điều đó đã khiến An Tình cảm thấy vô cùng tủi thân. Quen biết nhiều năm như vậy mà anh lại chỉ coi cô như em gái ư? An Tình không tin Kha Triệt lại không có một chút tình cảm nào với mình, nên đã đi tìm anh ta để nói rõ tâm tư."Xin lỗi Tiểu Tình, anh biết giữa chúng ta có hôn ước nhưng anh thực sự chỉ coi em như em gái. Em không quen biết nhiều người, người khác giới lại càng ít nên tự nhiên sẽ xem anh tốt hơn một chút. Sau này em nhất định sẽ gặp được người tốt hơn anh. Anh xin lỗi, anh không thể đáp lại được tình cảm của em."Tình huống cẩu huyết bắt đầu từ đây.Nữ chính vì quá đau lòng nên quyết định ra nước ngoài du học. Sau 5 năm cô trở lại vốn đã có thể tự tay tiếp quản An thị nhưng cô vẫn muốn tự lực cánh sinh, không dựa dẫm vào người An gia càng mong muốn có thể tự mình học hỏi, tích lũy kinh nghiệm làm việc thực tiễn.Mà người nhà An gia ngược