Đêm về khuya.
Mặt trăng đã lên cao giữa trời đêm tĩnh mịch, ánh sáng lập lòe ngoài song cửa.
Hàng hoa sơn chi trắng nuốt nở rộ ngào ngạt đang đung đưa theo làn gió đêm.
Tang Noãn đang nằm ngủ thì một cuộc gọi đến, cô bực bội mắt nhắm mắt mở nhìn xem tên điên nào không sợ chết mà gọi cô giờ này.
Nhìn thấy tên Tang Diên gọi đến, Tang Noãn nhíu mày khó hiểu vì sao lại gọi đến.
"Alo, khuya rồi anh gọi cho em có việc gì vậy?"
Tang Diên bên đầu dây vọng những tiếng ồn ào, Tang Noãn bên này nghe thoang thoảng tiếng thông báo các chuyến bay.
"Anh đang ở sân bay sao? Định đi đâu vậy?"
Tang Diên cầm hành lý chuẩn bị vào thủ tục, bên cạnh là Lục Tần đang tỉ mỉ sửa khăn choàng cổ cho Tang Diên như người vợ đảm đang không an tâm, chuẩn bị đưa tiễn chồng mình đi công tác.
"À anh có việc bận phải ra nước ngoài khoảng hai tháng.
Em có muốn mua quà gì không?"
Tang Noãn ngáp ngắn ngáp dài, nghe đến quà mắt đột nhiên sáng lên, dứt ra khỏi cơn buồn ngủ.
"Em chỉ muốn anh mua giúp em một bộ trà đạo thôi và một cây đàn tranh.
Càng lâu năm càng tốt.
"
Tang Diên sợ mình không nhớ lời của Tang Noãn dặn dò, liền nhanh chóng ghi chép vào sổ.
"Em còn muốn mua gì nữa không?"
Tang Noãn ngồi trong ổ chăn mình, gãi gãi cái tổ quạ nghĩ xem mình còn quên gì không rồi trả lời.
"Không có gì nữa.
Anh đi nhớ giữ gìn sức khỏe nha, về đây anh mà anh ốm đi một chút thì biết tay em!"
Câu nói vô thức của Tang Noãn đã khiến cho Tang không khỏi vui sướng, thần hồn lâng lâng trên mây không biết bên Tang Noãn đã tắt từ lâu.
Lục Tần bên cạnh hừ lạnh không vui cho lắm, đáy mắt hằn lên vẻ giận hờn.
Tang Diên nào rảnh quan tâm đến chứ, bây giờ anh chỉ biết chìm trong thế giới riêng mình.
Không nhờ Lục Tần nhắc nhớ thì Tang Diên đã lỡ mất chuyến bay, anh vội vàng cầm hành lý chạy vụt mất chỉ kịp chào tạm biệt.
Lục Tần không khỏi cười bất lực nhìn bóng dáng cao gầy đang lẫn mình trong làn người đông đúc.
Lục Tần chờ cho máy bay cất cánh liền lẳng lặng rời khỏi sân bay.
Anh thắp điếu thuốc cháy rực, cô đơn khuất dần vào màn đêm.
…
Một tuần sau.
Dự án khu dân sinh Phú Hòa theo sự phân công chỉ đạo của bộ kinh tế kết hợp với bộ đầu tư và phát triển quyết định thông báo trên truyền thông khiến cho những công ty, tập đoàn liên quan đến lĩnh vực đầu tư bất động sản không khỏi sôi sục hối thúc nhau chuẩn bị buổi đấu thầu.
HT được coi là ứng cử viên sáng giá nhất trong việc tranh thầu chính.
Các công ty, tập đoàn biết mình không đủ sức để tranh chấp với HT nên chuyển sang các dãy nhà phụ cận gần đó.
Phải biết rằng chỉ cần một công trình nhỏ ở đây thôi nhưng thu lại lợi ích rất lớn.
Bên đại diện phía HT tới đấu thầu có giám đốc kế hoạch và trợ lý đắc lực của Hoắc Thiên là Tiêu Ngọc đến dự.
Bọn họ khá là tự tin nắm chắc dự án này vào tầm tay nhưng khi thấy sự xuất hiện của Tang Noãn cùng với Lục Tần, Tiêu Ngọc cảm thấy phần thắng mình có chút lung lay.
Tuy Tang Thị phát triển không nhanh chóng như HT nhưng mà nguồn cội gốc rễ của Tang Thị không dễ gì coi thường được.
Nếu HT là xương sống của nền kinh tế thị trường thì Tang Thị là trung khu điều tiết nền thương mại quốc dân.
Suy nghĩ bâng quơ, buổi đấu thầu bắt đầu khai mạc với những người quyền cao chức lớn góp mặt và các nhà