Người đàn ông mặc dù có chút bất mãn, nhưng cũng không muốn làm một người khiếm nhã, đành phải sửa sang lại quần áo một chút, mở cửa đi ra ngoài.
Anh ta nhìn một vòng bên ngoài, căn bản là không có ai.
“Cắt.” Anh thấp giọng lẩm bẩm một tiếng:
“Nhất định là tinh thần của người phụ nữ đó có vấn đề gì rồi, cô ta sẽ không thường xuyên là loại chuyện này sao? Có bệnh gì không đây trời?”
Người đàn ông có chút không muốn tiếp tục, nhưng ngẫm lại dáng người cô gái kia khá trêu người, ngực đầy đặn, eo lại thon cùng đùi mảnh khảnh, anh ta cảm thấy một chỗ nào đó trong thân thể mình lại nóng lên, bước chân cũng nhanh hơn không ít.
Anh ta vừa đi tới bên cửa, bỗng nhiên bốp một tiếng, mặt cô gái nặng nề đụng vào cửa sổ kính trong suốt, nửa mặt bên phải đã bị cắn chết, trên mặt đều là máu, hoảng sợ nhìn anh ta.
“Cứu tôi, cứu mạng…” Cô gái liều mạng vỗ vỗ cửa sổ, hét vào mặt anh ta.
Có lẽ do cách âm quá tốt, anh ta chỉ nhìn thấy miệng của cô gái di chuyển, nhưng không nghe thấy giọng nói của cô ta.
“A!” Anh ta sợ tới mức lui về phía sau một bước, lập tức ngồi trên mặt đất, cả người không ngừng run rẩy.
Cô gái kêu lên vài tiếng, bỗng nhiên bị thứ gì đó bắt được, dùng sức kéo một cái, lập tức biến mất từ cửa sổ, người đàn ông kia cũng bất chấp tất cả, đứng dậy chạy về phía bên kia hành lang.
Anh ta vừa chạy vừa nhìn lại, phát hiện cánh cửa kia mở ra, một người đàn ông từ bên trong đi ra.
Anh ta càng thêm kinh hoảng, chạy nhanh hơn, lại không biết vấp phải thứ gì, ngã mạnh xuống đất, mắt cá chân đau nhức, quay đầu nhìn thấy mắt cá chân mình bị bể, một đoạn xương cốt trắng nõn cứ như vậy từ trong thịt chọc ra bên ngoài.
Người đàn ông lạ mặt đã đến trước mặt, anh ta hoảng sợ bò về phía sau: “Cầu xin anh, đừng giết tôi, đừng giết tôi.
Anh muốn cái gì tôi cũng cho, tôi có tiền, tôi có rất nhiều tiền, bố của tôi là…” Lời nói phía sau, anh ta không thể nói ra, thay vào đó là một tiếng kêu thảm thiết thê lương, tiếp theo anh ta bị người đàn gông lạ mặt kia nắm chân lôi về phía phòng máy trước đó, thi thể kéo qua mặt đất, lưu lại một vết máu thật dài trên hành lang.
Người đàn ông lạ mặt đi vào phòng máy, cửa phòng ầm ầm đóng lại.
Hai phút sau, hai thành viên phi hành đoàn từ trên lầu đi xuống, nhìn xung quanh một cách kỳ quái: “Vừa rồi rõ ràng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết, chẳng lẽ nghe lầm hay sao?”
Trên hành lang mọi thứ đều bình thường, mặt đất rất sạch sẽ, một giọt máu cũng không có.
“Đi thôi, chúng ta đi vào phòng máy bên kia xem thử.” Một thành viên phi hành đoàn đề nghị.
“Không được đâu, phòng máy bị khóa rồi, hành khách chắc chắn không vào được.” Một người khác từ thắt lưng lấy chìa khóa ra, hai người cùng nhau đến trước phòng máy, từ cửa sổ kính tròn nhìn vào bên trong, bên trong trống rỗng, cái gì cũng không có.
Vì lợi ích của bảo hiểm, hai người vẫn mở cửa, đi vào kiểm tra cẩn thận, đi dạo một vòng, vẫn không có gì.
“Xem ra thật sự là nghe lầm rồi.” Hai người khóa cửa lại, nói cười đi lên lầu.
Sáng sớm hôm sau, tôi thức dậy từ giấc mơ của mình, cảm thấy đầu có hơi đau, đêm qua tôi dường như có một cơn ác mộng, nhưng bây giờ không thể nhớ ra.
Xoa xoa huyệt thái dương đau đớn, tôi ngáp rồi rời giường, mở vali nhìn qua, cuối cùng vẫn chọn một chiếc váy hoa trị giá vài trăm ngàn để mặc.
Vẫn là quần áo này mặc thoải mái, quần áo đắt tiền cái gì chứ, mặc loại không thoải mái, quả nhiên mình vẫn là trời sinh nghèo khó mà.
Tôi cũng muốn sống thoáng hơn nhưng dù sao tôi cũng chỉ là một cô gái trẻ tuổi thôi, nếu đã không thay đổi được, vì sao phải thay đổi? Tốt hơn vẫn nên là chính mình thì hơn.
Về phần Chu Nguyên Hạo, tương lai anh ấy sống lại rồi nói sau, có thể ở chỗ nào, không thể ở chỗ nào cũng không cần cưỡng cầu.
Dù sao tôi cũng sống một mình lâu như vậy rồi, cùng lắm thì trở lại trạng thái ban đầu, tiếp tục sống một mình thôi.
Chu Nguyên Hạo nói: “Đến ăn sáng đi.”
Sớm đã có người đưa bữa sáng đến, làm đủ loại đồ ăn điểm tâm và đồ tráng miệng rất tinh tế, tôi không khỏi cảm thán một câu, có tiền thật sự là rất tốt.
Chu Nguyên Hạo vẫn rất thân mật xới cơm, gắp thức ăn cho tôi, chúng tôi ăn một bữa sáng rất vui vẻ.
Chủ sở hữu của một vài căn hộ sang trọng đối diện gọi một nhóm lớn các cô gái đến, tất cả đều mặc bikini gợi cảm, lắc eo lắc hông trong hồ bơi để nghịch nước, khắp nơi tràn ngập tiếng cười.
Mấy người đàn ông giàu có kia nằm trên ghế dài màu trắng, hưởng thụ khoái cảm ôm phải ấp trái.
Triệu Thời Tuấn cũng ở trong đó, cô gái mà anh ta đưa theo hôm qua đang dựa vào trong lòng một người đàn ông khác, mà trong lòng anh ta lại là một người phụ nữ xa lạ có gương mặt diễm lệ.
Cảnh tượng này, quả thực giống như xem phim, giống như trên mạng thường nói cái gì đó, đúng rồi, bữa tiệc trên biển!
Đây chính là cuộc sống của những người giàu có.
Tôi nghiêng đầu nhìn Chu Nguyên Hạo, dường như anh hoàn toàn không có hứng thú với những thứ này, một người đàn ông như vậy trong giới của bọn họ coi như