Tôi lạnh lùng mỉm cười, cao giọng nói: “Tôi một lòng nghĩ cho chị, sợ chị bị nguy hiểm tới tính mạng, chị lại quay lại cắn ngược lại tôi không ý thức được lòng tốt của người khác, dù sao đi chăng nữa những lời cần nói tôi đều đã nói rồi, đêm nay tùy các người có túc trực bên linh cữu hay không, cho dù có chết người thì cũng chẳng liên quan gì tới tôi cả, Chúng ta đi thôi.
”
Tôi đưa Hàn Linh Thương ra khỏi nhà họ Trương, Hàn Linh Thương lo lắng nói: “Bây giờ người đã chết rồi, chúng ta phải làm thế nào đây?”
“Người đã chết rồi nhưng hồn phách vẫn còn.
” Tôi nói: “Như vậy ngược lại còn tốt hơn, nếu như tên Trương Hiếu Khanh này lúc còn sống là người làm ra nhiều chuyện ác, ngược lại còn tính là vì dân trừ hại rồi.
”
Hàn Linh Thương do dự một lúc lâu, nhỏ tiếng nói: “Nếu như Trương Hiếu Khanh vô tội thì sao?”
Vừa đúng lúc đó tiếng chuông điện thoại của tôi kêu lên, là Tư Hoàng Lăng gửi tin nhắn tới, tôi mở ra xem vừa nhìn thấy liền lập tức mỉm cười: “Quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi, tên Trương Hiếu Khanh này không ngờ lại chính là một tên tội phạm bị truy nã.
”
Tôi đưa điện thoại cho Hàn Linh Thương, khi Trương Hiếu Khanh còn ở Đông Hà từng đổi tên thành Trương Học Quân, khi còn ở xưởng chế biến thịt, anh ta đã ra tay tàn nhẫn giết chết sáu người phụ nữ.
Sáu người phụ nữ đó đều là những nữ công nhân sinh sống ở xung quanh xưởng chế biến thịt, anh ta lừa bọn họ ra ngoài, nhốt vào bên trong xưởng chế biến thịt, giết từng người bọn họ như giết lợn vậy, còn moi ruột già của bọn họ ra quấn quanh cổ của bọn họ.
Khi anh ta đang ra tay tàn nhẫn giết người phụ nữ thứ ba thì bị một người công nhân khác của xưởng chế biến thịt phát hiện, anh ta dùng rìu chặt người công nhân đó tới bán sống bán chết, sau đó còn châm lửa thiêu chết anh ấy.
Sau đó sự việc bị bại lộ, cảnh sát ập tới bắt anh ta, nhưng đã ta đã chạy mất tung tích từ trước đó rồi, anh ta che giấu thân phận của bản thân rất giỏi, tất cả mọi người đều tưởng anh ta là người ở tỉnh Thiên An, trên mạng có lệnh truy nã khẩn cấp anh ta, Cảnh sát Đông Hà thưởng nóng một trăm tám mươi triệu để tìm kiếm manh mối về anh ta.
Hàn Linh Thương xem xong cả người lạnh toát, đến điện thoại còn không cầm chắc, cô ta không dám tưởng tượng bản thân mình lại có để đi nhận một người như vậy làm cha nuôi.
Cô ta nơm nớp lo sợ nói: “Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?”
Tôi nhìn về căn nhà treo đầy vải trắng kia nói:: “Cô đi tìm người trong thôm mua một con gà trống về đây, phải là con mà mào đỏ nhất, sau đó giết lấy tiết.
Nếu như có thể tìm được tiết chó đen là tốt nhất, trước khi trời tối nhất định phải tìm về mang trở về đây.
”
Hàn Linh Thương gật gật đầu, đi thực hiện công việc ngay, tôi ở bên dưới gốc cây hòe lớn ở cổng thôn vừa cắt hình nộm vừa đợi trời tối, cô ta xách hai bình giữ nhiệt trở về, nói rằng cô ta đã lật tung cả cái thôn lên tiết hết hơn ba triệu mới mua đủ được chỗ tiết này, đám người dân ở trong thôn này đều rất chặt chém, toàn là những người ăn thịt người mà không chịu nhả xương.
Tôi cầm theo chỗ tiết đó lặng lẽ đi tới phía sau nhà họ Trương, có lẽ là do những lời nói ban ngày tôi nó có tác dụng hay sao mà rất nhiều khác khứa đều đã đi hết rồi, chỉ còn lại con dâu nhà họ Trương và hai đứa bé ở lại canh đêm.
Con dâu nhà họ Trương quỳ trước linh đường, bỏ tiền vàng vào trong chậu lửa, đợi đến lúc đêm muộn, cô ta đưa hai đứa bé lên trên tầng ngủ.
Không lâu sau đó một người đàn ông lén la lén lút đi tới.
Người đàn ông đó trước đó tôi từng nhìn thấy ở trong linh đường, hình như là anh họ của Trương Hiếu Khanh.
Người đàn ông đó bước vào linh đường, con dâu nhà họ Trương liền nhào vào trong lòng anh ta, vui mừng nói: “Cái tên Trương Hiếu Khanh chết tiệt này cuối cùng cũng chết rồi, sau này chúng ta có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau rồi.
”
Người đàn ông cũng rất vui mừng, hai người bọn họ nói với nhau những lời tâm tình, anh ta lặng lẽ hỏi: “Nghe nói Trương Hiếu Khanh ở Đông Hà đã kiếm được rất nhiều tiền?”
Con dâu nhà họ Trương bĩu bĩu môi: “Lấy đâu ra tiền chứ, những năm qua anh ta ở Đông Hà không chỉ không gửi tiền về nhà mà còn luôn hỏi tiền em, anh ta còn chưa chết thì chút vốn liếng này của nhà em sớm muộn gì cũng bị anh ta rút mòn hết.
”
Người đàn ông hơi thất vọng, con dâu nhà họ Trương rất nhiệt tình ôm lấy anh ta hôn qua hôn lại, người đàn ông bị dẫn lửa, hai người không ngờ lại công khai lăn lộn trên mặt đất ở linh đường.
Hàn Linh Thương đỏ ửng mặt, quay mặt đi không nhìn nữa, tôi lại âm thầm nghĩ trong lòng, hai người này đúng là tự tìm cái chết rồi.
Màn kịch của hai người này càng lúc càng cao trào, cởi hết quần áo ra còn dám vứt cả lên bàn hương nhang, tôi nhìn thời gian, mười một rưỡi, đến lúc xuất hiện rồi.
Không biết từ đâu bỗng nhiên thổi tới một trận gió, quét qua tới mức ngọn nến trên bàn hương nhang cũng bập bùng vài lần, hai người bọn họ hoàn toàn không để tâm, tiếp tục ân ái.
Bỗng nhiên quan tài đựng thi thể động đậy mạnh mẽ.
Hai người bọn họ bị hoảng sợ mới dừng động tác lại, nhìn về hướng quan tài, phát hiện không biết từ lúc nào nắp quan tài đã bị mở ra rồi.
Người đàn ông sợ hãi nhìn ngó xung quanh, vội vàng mặc quần: “Thúy Vân à, anh thấy hôm nay đến đây thôi, đợ hạ tang em họ rồi hãy tính đến chuyện của chúng mình.
”
“Cái đồ chết tiệt nhà anh, anh vẫn tin rằng thực sự có quỷ à?” Con dâu nhà họ Trương người trần như nhộng, phun vào anh ta một ngụm nói: “Khi Trương Hiếu Khanh còn sống là một tên nhát chết, chết rồi anh ta còn dám tới tìm chị đây ư? Đợi mà xem chị đây đánh chết anh ta.
”
Nói xong cô ta