Uông Lạc đưa tay ra túm lấy đứa trẻ, anh ta bật cười: “Chú gấu nhỏ, cháu thật là hư đốn, chú sẽ tức giận đó.”
“A a!”
Đứa trẻ liều mạng hét lên, cúi đầu cắn lấy tay canh, anh túm lấy đầu đứa bé và thở dài: “Vì cháu không nghe lời tí nào nên chú sẽ cho cháu đi đoàn tụ với mẹ cháu.”
Nói xong, chỉ còn lại tiếng rắc rắc, đầu của đứa bé bị anh ta vặn ra, sinh khí của đứa bé hoàn toàn bị cắt đứt, thi thể biến thành vô số những hạt than rơi tung tóe xuống mặt đất.
Lúc đó, những hành khách khác đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt tối sầm lại, hai răng răng sắc bén mọc ra, một số không còn là hình người nữa, bắt đầu mọc vảy hoặc hóa thành vỏ cây cổ thụ, biến hóa kỳ lạ.
Uông Lạc nhếch môi thể hiện sự ghê tởm: “Thật xấu xí, ôi mắt của tôi, các anh khiến cho mắt tôi phải chịu tổn thương nặng nề, tôi phải đi gặp các người đẹp để rửa mắt đây, nếu không sẽ bị mù mất!”
Các hành khách bị hóa thành quỷ dữ lao về phía trước, Uông Lạc đá một cái về phía trước, trúng thẳng vào đầu một hành khách.
“Thật mỏng manh, ta còn tưởng rằng mi sẽ mạnh hơn.”
Vương Lệ chán ghét nói.
“Đừng đùa nữa.”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Hàn Vũ Sâm đạp cửa, nhanh chóng bước vào, hai tay đưa ra, lòng bàn tay xuất hiện một khối tinh thể băng, anh ta ném quả cầu vào người khách, người khách đó lập tức đông cứng lại như một que kem.
Uông Lạc có chút bất mãn: “Tôi vẫn còn chưa chơi đủ mà.”
Hàn Vũ Sâm lạnh lùng liếc anh ta một cái: “Đó là lý do mà tôi không muốn cùng anh đi làm nhiệm vụ đấy.”
Uông Lạc nhướng mày, quay người lại đâm thẳng vào ngực hành khách phía sau: “Trừ tôi ra, cậu tìm đâu ra một đối tác vừa đẹp trai, hài hước, lại cường giả như vậy chứ?”
Hàn Vũ Sâm đánh anh ta không thương tiếc: “Nghe nói trước đây anh bị bố dượng đánh? Vì thế mà phải ở trong bệnh viện hơn nửa tháng trời?”
Uông Lạc lộ ra vẻ áp bức và bị lăng nhục: “Lão già đáng chết đó, đợi khi tôi tìm được cơ hội, nhất định tôi phải đòi được món nợ này.”
Cả hai nhanh chóng tiêu diệt được toàn bộ âm binh trong toa tàu, ngoại trừ một số ít đã bị Hàn Vũ Sâm đóng băng, còn lại đều biến thành những hạt than.
Hai người điều tra lại camera thêm một lần nữa, từ đầu đến cuối không có người nào khác khả nghi xuất hiện trong trên chuyến tàu này, nhưng một lúc sau video đã bị dập tắt.
Hai người họ lập tức liên lạc với tổng bộ, đoàn tàu đến ga tiếp theo, bên ngoài đã có các đội quân bao vây, mọi người trên tàu đều được kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Sau khi kiểm tra gần hai ngày, các hành khách phàn nàn rất nhiều, nhưng không phát hiện ra điều gì, những người ở toa thứ tư dường như đột nhiên linh cảm có gì đó thay đổi rất đột ngột.
Những xác chết bị đông cứng và các hạt than rơi trên mặt đất đều được thu thập và gửi đến một viện nghiên cứu chuyên môn ở thủ đô để tiến hành nghiên cứu.
Cả hai đổi máy bay về Hà Thành.
Ở Hà Thành lúc này, trong một tiểu khu cổ kính nhỏ, có một đội cảnh sát đang vây quanh một tòa nhà nhỏ, tiếng gầm thét của dã thú và tiếng la hét liên tục phát ra từ trong tòa nhà.
Tư Hoàng Lăng đứng sau xe cảnh sát, vẻ mặt ảm đạm, hỏi đám thuộc hạ xung quanh: “Vũ khí đã chuyển đến chưa?”
Chưa kịp nói xong, một chiếc xe van chạy tới, xuống xe là một anh cảnh sát với vũ nhiều vũ khí, nói: “Đội trưởng, đây là vũ khí linh năng vừa được thủ đô gửi đến.
Cảnh sát trưởng nói, anh nhất định phải kiểm soát được mọi thứ.”
Tư Hoàng Lăng gật đầu và nói: “Chuẩn bị đi, sẽ không còn ai sống sót trong tòa nhà này nữa đâu.”
Anh cảnh sát vẻ mặt nghiêm túc: “Vâng.”
Rất nhanh sau đó, nóc của chiếc xe van được mở ra, và một thứ gì đó giống như một thiết bị thu sóng của tivi nhô ra và hướng về phía tòa nhà.
“Á!”
Lại có một tiếng hét thảm thiết nữa, một bóng người văng ra ngoài ngã ngay trước đầu xe cảnh sát, đó là một người phụ nữ trung niên chỉ còn lại nửa cái đầu, bên trong trống rỗng, không còn thấy bộ não đâu nữa.
Ngay sau đó, một người đàn ông cao gần hai mét nhảy lên bệ cửa sổ ở tầng ba.
Nó không còn có thể được gọi là người nữa, cơ thể của nó đã hoàn toàn hóa thành quỷ, trông giống như một con quỷ Dạ xoa gớm ghiếc ở trong các ngôi chùa, với bốn chiếc răng nanh dài nhô ra khỏi miệng, trên mặt là những vệt máu đỏ chảy dài.
“Rầm!”
Nó gầm lên và lao về phía cảnh sát đang đứng ở dưới, phá vỡ tất cả cửa kính của xe cảnh sát.
Không thể chờ đợi lâu hơn nữa.
Tư Hoàng Lăng nhấc máy bộ đàm lên và nói một cách dứt khoát: “Châm lửa!”
Từ bên trong của thiết bị bắt sóng đó phát ra tiếng “vù”, tạo ra một làn sóng năng lượng cực lớn, từng lớp sóng năng lượng truyền ra ngoài và hướng về phía tòa nhà.
Con quỷ Dạ xoa đó đột nhiên nhảy dựng lên, nó định nhảy xuống tấn công cảnh sát bên dưới, nhưng đến giữa chừng bị sóng năng lượng chặn lại, một tiếng nổ lớn, nó bị vỡ tan thành những hạt than rơi giữa trời như một cơn mưa, tạo thành một vòng tròn vây quanh xe cảnh sát.
Các anh cảnh sát bị dọa cho sợ tái mặt liền hét lên phấn khích, nét mặt Tư Hoàng Lăng có chút