Mạc Thiên Phàm vốn dĩ rất sợ hãi, nhưng vừa nghe nói có ba tỷ, lập tức lại có nhiệt tình, sờ soạng một hồi trong bùn lầy.
Bỗng nhiên, dường như anh ta đã sờ được cái gì, vẻ mặt vui sướng, cao giọng nói: “Tìm được rồi, tôi tìm được rồi!”
Nói rồi, anh ta kéo một thứ từ trong bùn lầy ra.
Người xung quanh vừa thấy thứ đồ kia, tất cả đều thay đổi sắc mặt.
Bất ngờ nó là một cái đuôi, nhưng không phải cái đuôi bình thường, mà là cái đuôi chỉ còn lại xương cốt, cũng không biết thuộc về loại động vật nào, lôi ra từ trong bùn lầy dài chừng một mét, bên trên khớp xương từng tấc từng tấc, còn có từng cây gai ngược bén nhọn.
An Bội không khỏi nhíu mày, đây là thứ đồ gì? Chẳng lẽ lúc cổ đại, nơi này trấn áp một con hung thú viễn cổ?
Bỗng nhiên, xương cốt của cái đuôi động đậy.
Cái đuôi từ từ rũ xuống, quấn lấy cổ Mạc Thiên Phàm, mà Mạc Thiên Phàm đang vì tiền thuê ba tỷ kia mà kích động không thôi, căn bản không chú ý tới.
Người đàn ông ục ịch vừa định nhắc nhở anh ta, lại bị Ăn Bội ngăn cản, hắn muốn nhìn xem, con hung thú này có phải còn sống hay không, giết người như thế nào.
“Ông chủ, ông đã đồng ý cho tôi ba tỷ, nhưng nhất định không thể đổi ý đâu.
” Mạc Thiên Phàm kích động kêu to.
Lời còn chưa nói xong, bỗng nhiên xương của cái đuôi kia đột nhiên co rụt lại, hung hăng cuốn lấy lưng anh ta, sau đó kéo vào trong bùn lầy.
An Bội thò người ra, muốn thấy rõ ràng một ít, bỗng nhiên Mạc Thiên Phàm từ trong nước bùn chui ra, bị cái đuôi kia giơ lên giữa không trung, anh ta ra sức giãy giụa kêu la, An Bội kinh sợ lùi nhanh một bước về phía sau.
“Cứu mạng!” Mạc Thiên Phàm kêu thảm thiết.
Lúc này, bên trong nước bùn đột nhiên bay ra vài cái cái đuôi, bay loạn trong không trung, An Bội nhìn kỹ một chút, có chín cái.
Trong đó một cái đuôi quăng lại đây, ở không trung đâm xuyên qua ngực Mạc Thiên Phàm, trong lúc nhất thời, máu tươi văng khắp nơi.
Sau đó, nó lại kéo Mạc Thiên Phàm vào bên trong nước bùn, lại không một tiếng động.
An Bội lấy một trang giấy trắng ra, đặt trang giấy bên môi nhẹ nhàng chạm chạm, sau đó dùng tiếng Nhật niệm một câu chú văn, tiếp theo ném trang giấy ra ngoài.
Mảnh giấy quay cuồng trong không khí, rồi biến thành một con cáo ba đuôi màu trắng, con cáo há miệng, phun ra một chuỗi ngọn lửa đỏ tươi, đốt cháy bùn, nhưng điều kỳ lạ là trong những ngày thường nó có thể thiêu đốt trong mấy ngày mà không tắt ngọn lửa, vừa mới nổi lên đã nhanh chóng nhỏ dần.
Con cáo ba đuôi đang muốn tiếp tục phun ra lửa thì trong bùn đột nhiên xuất hiện một chiếc