Tôi lại trở về bên cạnh mấy thi thể bị hàng đầu sư cắn chết, thi thể của bọn chúng đã thay đổi hoàn toàn, toàn thân đều là bong bóng lớn, cách một lúc lại có bong bóng vỡ tan, sau khi vỡ tan, những côn trùng bên trong liền bay vào trong không khí, chỉ cần có người tới gần thì chúng nó sẽ thông qua người đường hô hấp tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng ký sinh sinh sôi nẩy nở.
Tôi lấy ra một tờ bùa dẫn sấm, ném lên thi thể, một tiếng ầm vang lên, thi thể bị sấm sét bổ trúng, toàn thân cháy đen, bốc lên từng đợt khói xanh có mùi hôi thối vô cùng.
Có ích!
Tất cả vật dơ bẩn trên thế gian đều sợ sấm sét, đó giờ tôi chưa từng thấy những loại như sâu độc này sau khi bị sấm sét bổ trúng vẫn còn sống sót.
Tôi lại lặp đi lặp lại, xử lý sạch mấy cái thi thể khác.
Sau đó trở lại bên người hai người Lâm Khả Khanh, mở túi áo ra, tìm ra đan dược mà lần trước Diệp Vũ Lăng cho tôi, trong đó có viên giải độc.
Tôi lấy ra một viên, pha nó với nước và đưa cho hai người uống.
Không hổ là thuốc do người tu đạo luyện chế, cũng không lâu lắm, côn trùng bên trong bong bóng đã bất động, những bong bóng kia cũng từ từ tan biến hết.
Tôi thở dài nhẹ nhõm, tuy rằng còn phải qua một đoạn thời gian nữa mới có thể khỏi hẳn, nhưng ít ra mạng được bảo vệ.
Tôi ngẩng đầu nhìn thùng đựng hàng ở đối diện, hàng đầu sư đã luyện thành đầu bay hàng quả nhiên lợi hại, không ngờ có thể tránh thoát nhiều thủ đoạn của Chu Nguyên Hạo.
Tôi càng nhìn người nọ càng cảm thấy quen, suy nghĩ một lúc lâu, tôi đột nhiên hít một hơi lạnh, người này, nhìn giống như Hải Ni.
Cách đây vài tháng, tôi gặp được mối làm ăn là thầy phong thủy Cao Minh Dũng bảo tôi giúp ông ta trừ ma, nhưng tôi vô tình phát hiện ra tội ác bí mật của doanh nhân bất động sản kiêm xã hội đen Báo Đen, đại ca Lâm Thương.
Lần đó, Lâm Thương mời một thầy hàng đầu Nam Dương nhưng bị tôi dùng máu chí dương của mình giết.
Hàng đầu sư đó là Hải Ni.
Người này cũng đến từ Nam Dương, có liên quan gì đến Hải Ni không?
Tôi leo lên nóc thùng chứa, hàng đầu sư bị Chu Nguyên Hạo đánh vài roi, thẹn quá hóa giận, nhưng không làm gì được Chu Nguyên Hạo nên quay đầu phun khí đen vào tôi.
Trong khoảnh khắc đó, thùng đựng hàng dưới chân tôi bỗng nhiên xuất hiện một khối lớn màu đen, vật kia rất buồn nôn, thoạt nhìn giống như nhựa đường, thuận theo hai chân của tôi nhanh chóng bò lên bắp chân của tôi.
Tôi cảm thấy chân của mình như có vô số con kiến đang bò, trong dạ dày ợ lên, cảm thấy buồn nôn muốn ói.
Tôi lập tức nổi giận, hổ không ra uy thì cho tôi là mèo máy sao!
Tôi