“Võng Lượng?”
Thiên Huyền thấp giọng nói, “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy người có thể tu hành đến tu vi Võng Lượng cao như vậy.”
Người đàn ông mỉm cười: “Con người luôn có lần thứ nhất, tại hạ Vân Kỳ, bái kiến đại nhân Thiên Huyền.”
“Rất đơn giản, kẻ thù của kẻ thù thì chính là bạn bè, trước đây tôi và anh đã là kẻ thù, đương nhiên tôi phải giúp anh.”
Vân Kỳ nói.
Thiên Huyền nhíu mày: “Ồ? Anh cũng có khúc mắc với anh ta sao?”
“Rất đơn giản, người phụ nữ mà tôi muốn bây giờ đang ở trong tay anh ta.”
Vân Kỳ không e dè nói.
“Cái gì?”
Thiên Huyền không dám tin nhìn anh ta, “Anh có ý tứ kia với cô tôi sao…thú vị, lá gan của anh rất lớn nha.”
“Lá gan không lớn thì làm sao có thể sống nhiều năm như vậy, tu hành đến bậc pháp lực như hôm nay?”
Vân Kỳ chậm rãi đi đến trước mặt anh ta, “Nhân gian hiện tại sớm đã ngày đêm khác biệt so với 1,700 năm trước, anh cần một đồng minh, mà tôi là lựa chọn thích hợp nhất.”
Thiên Huyền hừ lạnh một tiếng, lập tức lộ ra một nụ cười ý vị sâu xa: “Hợp tác vui vẻ.”
Vân Kỳ cười: “Đại nhân Thiên Huyền thật sự rất dứt khoát, tôi thích điểm này ở quỷ, không hề lằng nhằng như con người.”
Anh ta đưa tay làm động tác xin mời: “Như vậy, đại nhân Thiên Huyền, tôi dẫn anh đến một chỗ ở tạm.
Về phần thức ăn thì đương nhiên là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”
Tôi ngủ một giấc, khi tỉnh lại thì thấy chú Trịnh đã chờ từ lâu, khuôn mặt nghiêm túc, cung kính nói: “Cậu cả, Khương nữ sĩ, làm phiền rồi.”
Chu Nguyên Hạo nắm tay tôi ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, thi thể của thím Kim đã được phân phó lo hậu táng, đồng thời cho con trai của thím ấy một số tiền trợ cấp lớn.
Bây giờ lại đổi một nữ hầu trẻ tuổi xinh đẹp nhưng tay chân chịu khó, làm điểm tâm tinh xảo lại dinh dưỡng, tôi không khỏi tán dương chú Thịnh trong lòng, thật là một quản gia hoàn mỹ, nếu so với ông ấy thì quản gia nổi danh bên ngoài nước Anh không là gì cả.
“Đã sớm nghĩ tới.”
Chu Nguyên Hạo cười nói, “Bọn họ đến tìm ông nội của tôi rồi sao?”
“Đúng vậy.”
Chú Thịnh nói, “Người ra mặt chính là ông cụ của nhà họ Tề, Tề Hùng, còn có Phó tổ trưởng của tổ nghiên cứu hồ sơ X số một—— Thực Thi Quỷ Long Duẫn.”
Chu Nguyên Hạo bình tĩnh gấp cho tôi một cái bánh bao hấp: “Tổ trưởng của tổ số một không đến sao?”
Chú Thịnh nói: “Chuyện này.
.
.
hình như không làm kinh động đến Quan Đại tiên sinh.”
“Xem ra tổ số một vẫn còn chưa hiểu rõ sự tình nghiêm trọng đến mức nào.”
Chu Nguyên Hạo nói, “Thôi được, chờ chúng tôi ăn điểm tâm xong thì đi tìm bọn họ nói một chút.”
Chúng tôi thoải mái nhàn nhã ăn xong điểm tâm, lái chiếc xe Ford trở lại nhà họ Chu, vừa vào cửa thì bầu không khí bên trong liền có chút không đúng.
Trong phòng khách, ông cụ Chu ngồi trên ghế chủ tọa, đang bưng một ly trà, thảnh thơi thưởng thức, ở bên cạnh là một nhà Chu Văn Mộc.
Chu Nguyên Hạo âm thầm giới thiệu cho tôi.
Người đàn ông cao gầy, mặc áo khoác chính là Thực Thi Quỷ – Long Duẫn, ngồi bên cạnh anh ta là một người đàn ông mặc áo khoác màu đen, chính là cậu cả Tề Hùng của nhà họ Tề.
Nói đến người Long