Có thể là cơ thể tôi đã nhanh nhạy hơn trước kia, rất nhanh tôi đã có thể bước theo tiết tấu của anh ta, chúng tôi xoay tròn trong phòng khách rộng rãi.
Cơ thể của tôi dán sát vào cơ thể của anh ta, mỗi một bước đều giống như đạp lên mây vậy.
Nhảy được một nửa điệu nhảy, bỗng nhiên anh ta ép sát tôi vào vách tường, ôm eo tôi, bế tôi lên, cúi đầu hôn hõm vai của tôi, nụ hôn của anh ta như con bướm vậy, bay lượn trên cổ tôi, đi qua nơi nào là khiến cơ thể tôi run lên chỗ đó.
Anh ta cũng không nhìn trong mắt tôi đã hiện lên vẻ đau thương và áy náy, thở dài một hơi, tôi lại đẩy tay anh ta ra lần nữa.
“Đừng.
”
Tôi nhẹ giọng nói: “Vân Kỳ, đừng.
”
Vân Kỳ thở gấp, lùi về phía sau một bước, nói: “Rất xin lỗi, Tiểu Lăng, tôi không nên chưa có sự đồng ý của cô mà đã…”
“Tôi muốn rời khỏi đây.
”
Tôi nói.
Vân Kỳ kinh hoảng: “Bây giờ bên ngoài rất loạn, nếu như cô buồn bực tôi có thể đi cùng cô đến nơi có cảnh đẹp để giải sầu một chút.
”
“Vân Kỳ, tôi không thể trốn cả đời ở đây được.
”
Tôi kiên định nhìn anh ta: “Tôi không thể mãi mãi dựa vào anh, có lẽ anh không để ý, nhưng tôi không thể cho phép bản thân mình.
”
Tôi là tướng quân Phi Viêm trấn thủ địa ngục, bất kể là kiếp trước hay là kiếp này, tôi cũng sẽ nhất định không làm một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng.
Ánh mắt Vân Kỳ nhìn tôi tựa như là muốn nhìn thấu tận trong tim tôi, im lặng hồi lâu, anh ta gật đầu, nói: “Được, cô muốn đi đâu? Tôi đi cùng cô.
”
Tôi xoay người, mở ti vi, một thông báo đang phát trong bản tin, nói phát hiện một khu địa cung lớn ở vùng phụ cận bến sông Hoàng Hà, còn chưa biết được dùng để làm gì, xem ra không giống như là cổ mộ.
“Tôi muốn đến đây.
”
Tôi chỉ vào ti vi nói: “Ngày hôm qua khi tôi nhìn thấy tin tức đã chú ý đến, đây nhất định là một động phủ của tu sĩ cổ đại hoặc là của quỷ vật cao cấp, bên trong chắn chắn là sẽ có thứ tốt.
”
Vân Kỳ im lặng trong chốc lát rồi nói: “Được, tôi đi cùng cô.
”
Đêm đã khuya, ban đêm trên đỉnh núi tuyết Ngọc Long rất yên tĩnh, bên ngoài ngoại trừ tiếng gió thì không nghe thấy gì cả.
Tôi dùng sự nhạy bén của mình quan sát bốn phía, không phát hiện có người theo dõi, tôi lật mình, nằm thẳng trên giường, nhắm