Nữ sinh kia thấy tôi không phải đến giành bạn trai với cô ta mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Lúc cô ta nhìn sang Cao Thanh Hoàng, trên mặt lại lộ ra vài phần ghen tị.
Nam sinh kia hơi nghi ngờ hỏi: “Cô muốn mời chúng tôi ăn cơm sao?”
“Đúng.” Tôi rút từ trong ví ra mấy tờ năm trăm nghìn: “Ở tầng ba tòa nhà phía đối diện kia có món cá nướng đặc biệt ngon, tôi mời hai vị ăn một bữa cá nướng, muốn nhờ hai vị giúp tôi một chuyện gấp.”
Hai người kia vẫn còn hơi bán tín bán nghi, tôi nhét tiền vào trong tay bọn họ, hai người không hiểu ra sao lại mừng khấp khởi rời đi.
“Thanh Hoàng, làm phiền anh gọi điện thoại cho Tư Hoàng Lăng, bảo anh ta nhanh chóng tới đây phong tỏa tòa nhà này.” Tôi nói: “Nếu không thì hôm nay chúng ta sẽ phá sản mất thôi.”
Trên mặt Cao Thanh Hoàng mang theo nụ cười, giống như thật sự là vui vẻ.
Không tới mười phút đồng hồ, Tư Hoàng Lăng lập tức đích thân dẫn theo đội đặc công đến đây, phong tỏa tòa nhà này, không cho phép bất kỳ ai tiến vào.
Lúc này, Tư Hoàng Lăng mới nhìn ra điểm bất thường, cả tòa nhà đã bị phong tỏa, thế nhưng người bên trong tòa nhà vẫn đang làm chuyện của mình, cũng không hề có một chút phản ứng nào.
Mấy cảnh sát còn hét to vài tiếng vào bên trong, thế nhưng những người đó vẫn thờ ơ như cũ, giống như một đoạn video được phát tới phát lui vậy.
Vẻ mặt nhóm đặc công tái nhợt, tôi và Cao Thanh Hoàng lập tức đi vào phía trong, Tư Hoàng Lăng đè lại bả vai anh ta, nói: “Cẩn thận một chút, tên nhóc cậu thật vất vả mới có thể sống sót từ trong rừng rậm trở về, đừng có chết ở bên trong tòa nhà văn phòng đấy, nói ra thì sẽ mất mặt lắm.”
Cao Thanh Hoàng cười, ôm anh ta một cái, nói: “Yên tâm, tôi cầm tinh con gián đó nhé, không chết được đâu.”
Anh ta đưa một cái bộ đàm cho chúng tôi, trên bộ đàm có khắc ký hiệu: “Đây là phía trên vừa mới phân phát xuống, cho dù ở bên trong không gian ma cũng có thể trò chuyện suôn sẻ.
Phía quân đội bên kia dự tính còn nửa tiếng nửa mới tới, đến lúc đó sẽ tiến hành giải tỏa đường dành cho người đi bộ.”
Ánh mắt anh ta trịnh trọng nói: “Bảo trọng nhé!”
Hai chúng tôi đi vào bên trong cửa hàng, trong khoảnh khắc tiến vào tòa nhà, chúng tôi cảm thấy bản thân giống như đang xuyên qua một tấm màn chắn vô hình vậy.
Bây giờ tình huống mà chúng tôi thấy hoàn toàn khác biệt với chỗ đã thấy trước đó ở bên ngoài, ánh sáng trở nên cực kỳ âm u, ngay cổng có một vũng máu lớn, hơn