Quản lý Lý cười khà khà nói: “Không ngờ tên nhóc cậu lại có loại ham muốn này, đi đi, cậu chơi đi, nhớ đừng chơi chết nó đấy.”
Nụ cười tên mặt tên bảo vệ kia đầy hèn mọn, hắn ta đi tới tháo dây thừng cho cô bé kia, mẹ của cô bé thét lên chói tai: “Không được đụng vào con gái tôi, cái gì tôi cũng có thể cho các người mà! Van xin các người, tha cho Lăng của tôi đi.”
Cô bé kia cũng tên là Lăng, có lẽ đây chính là ý trời rồi.
Tôi đá một cước vào trên cánh cửa, cánh cửa ầm ầm mở ra, toàn bộ người bên trong đều hoảng sợ nhảy dựng lên.
Đặc biệt là tên quản lý Lý kia, ngay cả quần cũng không kịp mặc, ông ta rút ra một khẩu súng lục, nhằm về phía tôi.
Trách không được ông ta có thể sai sử những bảo vệ này hành động, thì ra là vì trong tay ông ta có súng.
Quản lý Lý nhìn thấy người tới là hai con người, vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ nói: “Các người tới đây để cứu chúng tôi đúng không?”
Tôi và Cao Thanh Hoàng liếc mắt nhìn nhau một chút, lạnh lùng tránh ra, rêu xanh trên mặt đất và cỏ ăn thịt người lập tức lan tràn tiến vào.
“Các người làm gì vậy?” Quản lý Lý giống như phát điên mở súng bắn về phía cửa, đạn bắn vào trên khung cửa, rất nhanh đã bắn hết băng đạn.
Ông ta hét to: “Các người đây là đang giết người! Giết người!
Các người còn không bằng cầm thú!”
Ông ta nói xong, nắm lấy người phụ nữ trước đó đã phục vụ cho ông ta quăng lên trên đám rêu xanh.
Cao Thanh Hoàng với trường đao vào trong, móc lấy quần áo người phụ nữ kia, kéo cô ta ra ngoài.
Những bảo vệ khác thấy thế cũng bắt lấy hai người phụ nữ quần áo không chỉnh tề, còn kèm ở hai bên cô bé kia, lấy dao nhỏ gác lên trên cổ bọn họ, làm ầm ĩ nói: “Lập tức cứu chúng tôi ra ngoài, nếu không tôi sẽ giết chết bọn họ!”
Cao Thanh Hoàng bước vào trong phòng, dưới ánh mắt khiếp sợ của bọn họ, anh ta bước từng bước một lên trên đám rêu xanh, toàn thân tràn ngập sát ý, giống như sát thần quá bộ đi đến.
Trong lòng tôi lặng lẽ suy nghĩ, không hổ là thanh niên đã từng đi lính, khí thế này thật sự là kinh người.
Mấy tên bảo vệ kia bị khí thế này ép tới mức hai chân mềm nhũn, tay cầm dao không ngừng run rẩy.
Cao Thanh Hoàng cơ bản không cần phí nhiều khí lực đã cứu được