Quỷ khí dày đặc xé tan dây cột tóc của anh ta, tóc dài bay bay trên không trung giống như mớ rong biển bay loạn.
“Lão hòa thượng, hôm nay tôi sẽ giết ông, báo thù việc ông đã phong ấn tôi tận năm trăm năm nay!”
“Sinh, lão, bệnh, tử, ân oán thù hận, không thể cưỡng cầu, ngũ âm rực cháy.
” Đại sư Tín Thiện thở dài nói: “Đời người có tám cái khổ, nhưng đều là mộng mà thôi, thí chủ Đoàn, vì sao thí chủ còn không buông bỏ được?”
“Ông già chết tiệt kia, mau im miệng!” Hồn ma họ Đoàn nói: “Bây giờ tôi không phải như trước đây nữa rồi, trong năm trăm năm này, mỗi giây mỗi phút tôi đều tu luyện, nay đã là Quỷ Vương trung cấp rồi, thêm nữa bây giờ tôi đã uống máu tươi của quỷ vật viễn quỷ rồi, thực lực của tôi bây giờ có thể sánh với Quỷ Vương cao cấp rồi, ngược lại tôi muốn xem xem ông làm thế nào để giết được tôi!”
Quỷ Vương cao cấp!
Tôi sững sờ, anh ta vậy mà lại là Quỷ Vương cao cấp!
Chu Nguyên Hạo bình tĩnh, lại giống như muốn đi giúp thì bị tôi chặn lại, nói: “Đại sư Tín Thiện đã từng nói, mọi việc là do ông ta mà ra nên để ông ta kết thúc, nếu không thì sao có thể viên mãn được đây?”
Chu Nguyên Hạo cũng cảm thấy có lý.
Thân thể của hồn ma chàng trai họ Đoàn kia tan biến, hóa thành một làn sương đen, chỉ còn khuôn mặt lơ lửng giữa làn sương đen đó.
“Ông già chết tiệt, hôm nay chính là ngày chết của ông.
” Hồn ma họ Đoàn ha ha cười lớn, xông về phía thầy Tín Thiện.
“A di đà Phật.
” Đại sư Tín Thiện cao giọng: “Thí chủ Đoàn,