Anh hỏi tôi: “Em đã đặt tên cho bé con chưa?”
Tôi lắc đầu nói: “Sau khi sinh hạ bé con, em đã đi chuyển thế đầu thai ngay, còn chưa kịp đặt tên cho nhóc nữa.
”
Chu Nguyên Hạo sờ cằm nói: “Vậy thì đặt tên là Chu Nguyệt Hy, ý nghĩa là ánh trăng dịu dàng, con bé chính là ánh sáng trong cuộc đời của chúng ta.
”
Tôi bày tỏ sự không hài lòng: “Tại sao lại là họ Chu?”
Nguyên Hạo cau mày nói: “Không phải họ Chu thì là họ gì?”
“Đương nhiên là họ Khương rồi.
” Tôi nói: “Nhà họ Khương chúng em, mỗi đời đều phải có một đứa con gái mang họ Khương.
”
Chu Nguyên Hạo sa sầm mặt: “Không được, con gái nhất định phải theo họ của anh, những thứ khác đều tùy em, chỉ có cái này là không được.
”
Sắc mặt tôi cũng không vui, tiến lên cướp lấy con gái: “Bé con là em sinh, em đặt cho con họ gì thì con họ đó.
”
Anh giấu con gái ra phía sau, sau đó một tay vòng ra ôm chặt eo tôi, kéo tôi vào trong ngực anh, tiến tới bên tai tôi nói khẽ: “Nghe lời nào, con gái lớn cùng họ anh, con gái thứ hai cùng họ em.
”
Tôi ở trong ngực anh đánh nhẹ anh một cái: “Nếu đứa thứ hai là con trai thì sao?”
“Vậy chúng ta sinh thêm đứa thứ ba, thứ tư.
” Anh nói mà không hề biết xấu hổ.
Tôi khinh thường anh, nói: “Ai nói muốn sinh con với anh chứ?”
“Em đã đồng ý, cùng anh sinh thật nhiều con, cho nhà họ Chu con cháu đầy đàn mà.
”
Anh cười với tôi: “Làm sao? Em đã qên rồi hả? Vậy thì anh lập tức nhắc cho em nhớ.
”
“Đừng làm loạn.
” Tôi đẩy anh một cái: “Bé con còn ở đây nữa mà.
”
“Dù sao bé con cũng còn nhỏ, cũng không thấy nhìn thấy được.
”
Tôi không nhịn được liếc mắt nhìn anh một cái: “Vậy nếu bé con có thiên phú thì sao.
”
“Vậy chúng ta dùng vải đen che mắt con lại.
”
“Đừng nhiều lời nữa.
” Tôi nói: