Giọng của chị Tưởng Thanh nghe khá bình tĩnh nhưng mà cách điện thoại tôi vẫn cảm thấy tình huống khá nghiêm trọng.
"Em đến ngay." Tôi vô thức nhíu mày, trả lời một câu, sau đó thay quần áo đi ra ngoài.
Cũng may Quyền Mai tháng sau mới đi, An Hào còn có thể chăm sóc lẫn nhau, nếu không đột nhiên xảy ra tình huống như thế này, tôi cũng không biết phải làm sao cho phải.
Sau khi ra cửa, thắng Đen đã chờ tôi ngoài cửa, tôi lên xe trực tiếp đi tới Hồng Tuyết Lâu.
Dọc theo đường đi tôi đều đang suy nghĩ có nên nói cho Lục Kính Đình hay không, cuối cùng quyết định không nên nói cho anh, dù sao bây giờ anh đang phải xử lý vài chuyện ở cảng, một là không đuổi kịp đến, hai là không thể để cho anh phân tâm, xử lý chuyện ở cảng càng sớm càng tốt, chuyện Hồng Tuyết Lâu bị niêm phong tôi cảm thấy mình vẫn có thể xử lý được.
Có điều, ông Đinh cũng đã rơi đài, Hồng Tuyết Lâu làm sao còn có thể có chuyện rượu giả, tôi chắc chắn có thể tin tưởng được chị Tưởng Thanh, cho nên tuyệt đối không phải chị ấy gây ra chuyện, cái này ngược lại không biết xảy ra vấn đề từ chỗ nào.
Sau khi đen Hồng Tuyết Lâu, tôi đi thăng tới văn phòng, vừa vào cửa lập tức hỏi: "Xảy ra chuyện gì?" "Vẫn là số rượu giả Lạc Thanh kia xảy ra vấn đề." Chị
Tưởng Thanh xoay hướng máy tính, quay về phía tôi.
"Lạc Thanh?" Chị ấy nói như thế tôi lại càng khó hiểu, ông Đinh cũng đã rơi đài, bà Đinh làm sao có khả năng làm rượu giả để vu oan hãm hại Hồng Tuyết Lâu?
Bà Đinh...!bà Đinh!
Trong nháy mắt, giống như tôi hiểu rõ chuyện gì.
Nhớ lại buổi tối hôn lễ ngày hôm trước, người bị bắt đi hình như chỉ có ông Đinh và Đinh Thành, cũng không có bà Đinh, hơn nữa, buổi tối ngày hôm ấy hình như chỉ đến khi tôi vào phòng tiệc mới gặp bà Đinh một chút, sau đó cũng không gặp bà ta nữa.
Lúc đó tôi chỉ cho là bà ta ra phía sau giúp Đinh Mộng trang điểm mặc quần áo, căn bản không nghĩ nhiều như thế, bây giờ nghĩ kỹ lại một chút, giống như có một chút không đúng.
"Là bà Đinh sao?" Nghĩ tới đây, tôi nhanh chóng hỏi một câu.
Chị Tưởng Thanh chỉ lắc đầu: "Không biết, có điều khoảng thời gian này chị vẫn không để Hồng Tuyết Lâu dùng rượu Lạc Thanh, cũng không biết tại sao, tối hôm qua đến các gian phòng bày rượu, không biết lúc nào đã biến thành số rượu giả Lạc Thanh này, còn xảy ra sự cố đi chữa bệnh, cho nên sáng sớm hôm nay đã bị niêm phong "Đến cơ hội cho chúng ta giải thích cũng không có, trực tiếp niêm phong" Bản nói thêm.
Tôi càng phát giác chuyện này không đúng, coi như là niêm phong, tốt xấu gì cũng phải đi vào kiểm thử xem, cái gì cũng không nói đã niêm phong, không có lý nào.
Bon, anh đi tra một chút những nơi mà bà Đinh đã tới.
Tôi dừng một chút, tiếp tục nói: "Đặc biệt tra xem bà ta có tới Hồng Tuyết Lâu không!"
Tuy rằng ông Đinh rơi đài, thế lực của bà Đinh cũng không đỡ nổi một đòn, nhưng chuyện này cũng không hề chứng minh bà ta không dám đi trêu chọc tôi, coi như thế lực của bà ta không đỡ nổi một đòn như thế nào đi chăng nữa, nhưng rốt cuộc vẫn tồn tại.
Lục Kính Đình là người đàn ông của tôi, ông Đinh là người đàn ông của bà ta, người đàn ông của bà ta bị người đàn ông của tôi làm cho bị bắt, bà ta không có cách nào bắt thóp được Lục Kính Đình, chỉ có thể đụng tới tôi, cho nên lần này bà ta gây chuyện Hồng Tuyết Lâu, khả năng là dùng hết một hơi cuối cùng, tới báo thù một người.
Rất nhanh, Bốn đã tra ra bà Đinh có tới đây, bà ta quả thật đã tới Hồng Tuyết Lâu, hơn nữa số rượu giả kia hẳn là do tự tay bà ta bỏ vào.
Chỉ có điều tối ngày hôm qua quá nhiều người, tất cả mọi người đang bận chuyện làm ăn, hơn nữa ông Đinh rơi đài, kẻ thù cuối cùng của Lục Kính Đình biến mất, mọi người đều thả lỏng cảnh giác, cũng đã để bà Đinh có cơ hội để lợi dụng.
Đồng thời, điều này cũng chứng thực ý nghĩ của tôi.
Bà Đinh báo mối thù cuối cùng, bởi vì rượu giả nên Hồng Tuyết Lâu bị niêm phong, chính là phương pháp trả thù cuối cùng của bà ta.
Cho nên nói cách khác, chuyện này tôi không cần quá canh cánh trong lòng, chỉ là bà Đinh lấy trứng chọi đá gây chút sóng gió mà thôi, tôi chỉ cần kiên trì chờ đợi Kính Đình xử lý xong chuyện ở cảng, tìm người bỏ niêm phong cho Hồng Tuyết Lâu là mọi chuyện thuận lợi.
Tuy rằng chuyện này bị đồn ra ngoài đối với danh dự của Hồng Tuyết Lâu có ảnh hưởng nhất định, nhưng mà Hồng Tuyết Lâu chung quy vẫn là Hồng Tuyết Lâu, là quán rượu lớn nhất vùng Vòng Eo Nhỏ, coi như lúc vừa bỏ niêm phong thì sẽ vắng như chùa bà Đinh, nhưng mà những quan chức kia mời tiệc vẫn sẽ đến Hồng Tuyết Lâu, chuyện này chẳng mấy chốc sẽ theo gió