Chương 4.
Nhập Mộng
Ngay sau khi nhận quân tư trang trở ra hắn liền lập tức quay trở về nhà cất gọn đồ đạc rồi cùng đám bạn đi chơi game tại một tiệm Net gần nhà, cũng bởi vì hắn chuẩn bị đi lính nên mẹ hắn mới thư thả cho hắn đi chơi game chứ ngày thường thì điều này cũng chỉ có ở trong mơ mà thôi.
Cứ như vậy thời gian tích tắc trôi qua nháy mắt đã hết một ngày, lúc này thì trời cũng đã nhá nhem tối, có lẽ là biết là trời đã muộn và cần phải trở về nhà nên hắn liền tạm biệt đám bạn và đi về nhà.
Về đến nhà việc đầu tiên hắn làm liền là muốn đi tìm bà của hắn, nói là tìm thì cũng không phải bởi vì bà của hắn cũng đã lớn tuổi rồi hơn nữa bà còn mấy lần bị ngã nên bây giờ cũng chẳng thể đi đâu được, ngoài việc nằm trên giường.
Nói như vậy cũng không phải bà bắn đã yếu mà không biết gì thực ra lại là ngược lại có nhiều việc bà lại là vô cùng tinh tường mặc dù bà đã chẳng đi đến đâu suốt mấy năm nay.
Các cụ ngày xưa chẳng có câu có người già trong nhà chẳng khác gì trong nhà có báu vật đấy thôi và sự thật đã chứng minh mặc dù thế giới hiện đại đã khác xưa rất nhiều nhưng chỉ bằng ánh mắt mờ đục của bà thì bà vẫn có thể nhìn thấu rất nhiều thứ đặc biệt nhất có lẽ là lòng người vì dù sao bà cũng đã sống gần một trăm tuổi rồi.
Người của hai thế kỷ không thể khinh thường được đâu.
Vì thuộc hộ gia đình nghèo trong xã nên trong nhà hắn căn bản cũng chẳng có gì, một căn nhà cấp 4 được chia thành hai gian với gian ngoài là vừa dùng làm phòng thờ cúng cũng vừa dùng làm phòng khách luôn.
Gian trong thì nhỏ hơn gian ngoài một chút với hai chiếc giường được kê ở hai đầu, nếu đi từ ngoài vào thì có thể thấy ngay bên tay trái liền có một cái đây là giường của mẹ hắn và phía bên tay phải cũng có một cái giường nhỏ hơn đây chính là giường của bà hắn.
Nếu đi lại gần ta liền có thể thấy nằm trên giường là một bà cụ, đây chính là bà của hắn.
Ngay khi hắn vừa bước vào thì từ phía trên giường cũng truyền đến tiếng động, lúc này một âm thanh chứa đựng mấy chục năm bươn trải vang lên:
“Cu về rồi đấy hử cháu”.
“ Hôm này đi lên xã thế nào, sao giờ này mới về đến nhà”.
“ Lấy cho bà miếng trầu, mồm bà nhạt quá”.
Đây là tại bà hắn ngay khi phát hiện ra hắn liền đặt ra hằng loạt các câu hỏi.
Còn chưa đợi hắn trả lời bà hắn liền nói tiếp:
“ Bà đợi mày từ sáng tới giờ không thấy về lại tưởng mày bị đứa nào nó bắt đi rồi”.
Nghe qua câu này liền có thể thấy bà hắn yêu thương hắn, nhớ nhung hắn đến nhường nào.
Im lặng một cái nháy mắt hắn liền tiến tới bật lên một cái công tắc đèn rồi ngồi xuống trước một đống đồ vật vừa loay hoay làm gì đó vừa trả lời:
“ Cháu hôm nay lên xã cũng bình thường, người ta chỉ phát cho một bộ quần áo để mấy hôm nữa đi nhập ngũ thôi bà ạ”.
Thực sự thì ở cái thời điểm hiện tại hắn vẫn còn chưa nghe và hiểu được ý nghĩa và tình thương trong tường câu nói của bà đại loại chỉ trả lời cho qua chứ cũng không thật sự để tâm đến, nhưng hắn không biết rằng bà hắn đã già và yếu hơn sau mỗi ngày và hắn cũng sẽ sắp chẳng còn được nghe những cái hỏi thăm, yêu thương ân ần đến từ bà của hắn nữa.
Chuyện đó chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau khi lục sục một hồi hắn liền đứng dậy và từ trên tay có cầm theo một nhúm đồ vật giống như đã được giã nát đưa vào miệng của bà hắn sau đó hắn cũng không có rời đi mà ngồi lại cại bên cạnh cùng bà hắn nói một vài câu chuyện trên trời dưới biển đến tận một lúc lâu sau hắn mới rời giường.
“ Bà ơi cháu đi nấu cơm đây”.
“ Ừ đi đi, thế hôm nay có món gì không cháu”.
“ Hôm nay có canh rau ngót với trứng rán thôi bà ạ”.
Nói xong hắn liền quay đi để chuẩn bị cho bữa tối.
Vì cả nhà hắn chỉ có ba người nên ngay cả khi hắn nấu cơm xong cũng không thể một mình ăn ngay được mà hắn còn phải đợi mẹ hắn đi làm về đã.
Đúng vậy, cả nhà hắn tính thêm hắn và bà ngoại và cả mẹ hắn cũng mới chỉ có ba người và hiện tại thì mẹ hắn chính là lao động chính trong gia đình, mọi thứ của cả nhà tạm thời đều là do mẹ hắn gánh vác.
Một người phụ nữ phải gánh vác cả một gia đình, không chỉ phụng dưỡng mẹ già mà còn phải nuôi một đứa con ăn học suốt bao nhiêu năm.
Ở cái thời đại đồng tiền đi trước này những gì mẹ hắn làm thật rất phi thường đây là điều mà không phải ai cũng có thể làm được.
Có thật nhiều người từng hỏi hắn rằng: “Bố mày đâu”.
“ Sao nhà mày như thế mà vẫn phải đi lính à ”.
“Bla, Bla,…”.
Những vấn đề này về căn bản không cần phải nói ra thì mọi người đều có thể hiểu được, làm gì có ai có mẹ mà không có bố nhìn từ ngoài đến thì nguyên nhân có rất nhiều nhưng tựu chung lại một kết qua thì chính là: “ Tao làm đéo gì có bố”.
Còn câu sau thì lại càng không cần phải nói, dùng đầu ngón chân đều có thể nghĩ ra.
Dựa trên pháp luật Việt Nam những gia đình thuộc diện đặc biệt khó khăn như gia đình hắn là hắn sẽ được tạm hoãn nghĩa vụ quân sự.
Chỉ bằng này đều có thể thấy xã hội này cũng không thật minh bạch rồi.
Sau khi cơm nước xong xuôi hắn liền quay trở lại phòng mình để đi ngủ, nói là một căn phòng nhưng thực tế nó chỉ là một căn nhà dưới được dọn dẹp lại mà thôi dù sao thì hắn cũng đã lớn rồi và cũng không thể giống như hồi bé có thể ngủ chung với bà hay với mẹ được, đấy là còn chưa tính đến sau này hắn còn phải lấy vợ nữa.
Leo lên giường hắn liền chùm kín chắn để đi ngủ vì căn bản không ngủ thì cũng chẳng biết làm gì.
Con người của hắn cũng thật dễ ngủ, vừa leo lên giường chẳng bao lâu hắn liền chìm vào giấc ngủ.
Căn phòng lập tức rơi vào im ắng.
…
Không qua bao lâu cả căn phòng bỗng nhiên u ám xuống tới.
Mặc dù các cánh cửa đều đã được đóng kín nhưng không biết từ nơi nào giống như đột ngột xuất hiện từng cơn gió lạnh, ngay khi gió lạnh thổi tới nhiệt độ căn phòng liền liên tiếp hạ xuống rồi không biết từ đâu từng tầng băng tinh lấy cơ thể hắn làm trung tâm bắt đầu lan tràn ra xung quanh rồi dần dần bao phủ kín luôn cả căn phòng.
Nhìn qua cả căn phòng giống như một cái kho lạnh vậy, không dừng lại ở đó nhiệt độ của căn phòng vẫn liên tục giảm xuống giống như không hề có ý định dừng lại.
Nhiệt độ căn phòng giảm sâu lại tính thêm băng phong xuất hiện khiến cho người ta cảm giác chỉ cần bước vào căn phòng này thì ngay lập tức sẽ bị đóng băng thành một khối băng điêu.
Đúng lúc này một màn quỷ dị phát sinh trong căn phòng khắp nơi băng tinh đã bắt đầu hoá hình, các góc tường và nền nhà xuất hiện hàng loạt băng tinh hình hoa nhìn qua những thứ này hoa giống như trong truyền thuyết Bỉ Ngạn Chi Hoa được trồng bên bờ Hoàng Tuyền chỉ khác nơi này hoa là bỉ ngạn kết tinh mà thành trên thân nó tràn đầy băng lãnh mà thánh khiết khí tức, còn kia hoa lại là vô tận chia ly cùng bi thương mà thôi.
Tại cửa sổ từng đầu mạn đằng băng tinh kéo dài quấn quanh lên bốn bức tường, phía trên nó nở ra từng chùm trong suốt băng hoa.
Băng hoa này mơ hồ có từng toả ra từng vầng hào quang óng ánh và một hương thơm nhàn nhạt.
Ngay khi hương thơm này toả ra thì cũng là lúc nhiệt độ căn phòng cũng không còn tiếp tục giảm xuống nữa