Edit: Trần
“Yêu nữ, dám cả gan xông vào Tiên giới!” Vung cái muôi lớn, một đầu bếp tiên chúng tức giận quát to. Hắn có thể thấy rõ ràng, yêu nữ kia ngồi trong một quang cầu đầy yêu khí từ trên trời giáng xuống.
“Không phải yêu nữ! Một nữ đệ tử bay trên trời kinh hô: “Nàng là ma nữ lần trước lúc Ma Vương tấn công Ma giới, đã không tiếc phá vỡ hệ mệnh tác để ra tay cứu nàng.
“Mau, mau đi thông báo cho chưởng môn sư thúc!” Giữa một mảnh hỗn loạn, hai thân ảnh màu lam như sao băng bay vút về phía xa.
“Trời ạ!” Cảm thấy buồn cười, thế nên Đường Đường nhếch miệng nở nụ cười: “Ma nữ, yêu nữ gì chứ, nàng rõ ràng là một con người bình thường mà? Đám tiên ngu ngốc này!”
“Yêu nữ, ngươi cười cái gì?” Quơ quơ cái chổi, một đệ tử mặc áo lam quát.
Nghiêng mình xem thường, Đường Đường bất đắc dĩ thở dài một hơi. Đám tiên chúng này sao không biết chút lễ nghi xã dao nào vậy, người ta thường nói không đưa tay đánh khuôn mặt đang cười, nàng cười, cho thấy nàng không hề ác ý, là thành tâm thành ý đến viếng thăm mà.
“Cẩn thận ma nữ lừa gạt, cứ bắt nàng trước rồi nói sau!” Giữa không trung, một đệ tử trán cao như trọc đầu hét lớn một tiếng, vận khởi trường kiếm vọt về phía Đường Đường.
“Oái oái oái!” Trái tim nóng như lửa đốt vội vàng ôm đầu ngồi chồm hổm, Đường Đường quát to một tiếng nói: “Con mẹ nó thằng nhãi hói đầu kia, lão nương nhớ kĩ ngươi rồi nhá!”
“Vèo vèo vèo!” Một trận mưa muôi cơm với chổi cùn ùn ùn đổ xuống đầu, cùng với tiếng trường kiếm rít gió lao tới, Đường Đường nghĩ, không lâu nữa thoi là nàng có thể thành món thịt xay hầm cách thủy!
Nhưng mà, thịt của nàng có đủ để đám tiên ngu ngốc này chia nhau không? Mỗi người liệu có được mỗi người một miếng hay không đều là vấn đề!
Đột nhiên, trên lưng Đường Đường bị đánh mạnh một cái, nhất thời tứ chi giãn ra nằm úp sấp trên mặt đất, cảm thấy ngực khó thở đầu hoa hết lên. Mấy tiên chúng đáng ghét này, nói thế nào thì nàng cũng là nữ nhân, thế mà vẫn xuống tay ác độc như vậy.
“Không, không được làm càn!” Một tiếng quát