Edit: Tiểu Trần
“A~~” Hoảng sợ trợn tròn mắt, Đường Đường túm lấy ống tay áo Mâu Chân, “Mâu Chân, Mâu đại cô nãi nãi, ngươi sẽ không thật sự muốn ta lau hết toàn bộ đèn ở đây chứ?
“Không cần!” Cười đạm mạc, thân ảnh Mâu Chân đột nhiên trở nên mơ hồ, thanh âm cũng bắt đầu trở nên xa xôi, “Ngươi muốn lau thì lau, không lau thì nghỉ ngơi, dù sao cũng không vội
”
“Mâu Chân! Mâu Chân~~” Trợn mắt há hốc mồm nhìn Mâu Chân dần dần tiêu thất vào hư không, Đường Đường hung hăng dậm chân, đau nhức mắng một câu: “Không có việc gì tự dưng ân cần làm gì cơ chứ! Ngu ngốc!* (tớ đoán nó là một tiếng chửi thề, 该, ai biết chỉ tớ nhé :) )
______________________________
“Ngươi bảo nàng đi lau đèn?”
“Đúng vậy! Ty chức nghĩ nên kiếm chút việc cho nàng làm, có lẽ để Tôn cô nương ngây ngốc thì an tâm hơn!
Một hồi tiếng gợn nước vang lên, tay Hiên Viên Hận Thiên xẹt qua mặt nước, vô số bọt nước bám trên tay bị vỡ tan trên mặt nước, làm nổi lên nhiều gợn sóng nhỏ.
Một vầng sáng kì dị đột nhiên lộ ra từ trong nước, dường như có ngọn lửa thiêu đốt ở bên dưới mặt nước, vầng sáng kì dị hắt ánh sáng lên mặt Hiên Viên Hận Thiên, chiếu vào một đôi mắt so với núi xa, hàn đàm còn lạnh hơn…
“Lách cách! Rầm rầm~~”
“Ai u, ta kháo!”
Thanh âm ồn ào theo gợn nước truyền đến, đôi mày kiếm của Hiên Viên Hận Thiên khẽ nhíu lại, giữa đôi lãnh mâu bỗng dưng hiện lên một tia sáng khác thường…
Trong Thủy kính, khuôn mặt Tôn Đường Đường dính đầy dầu đang ôm đầu chạy như chuột để tránh những ngọn đèn ở trên cao.
Một chiếc đèn bằng đồng từ trên giá cao nện xuống, mỗi lần đều suýt chút nữa là nện vào người Đường Đường.
Mà Tôn Đường Đường đã sớm bị “Loạn Đăng trận” làm mất đi lí trí, tựa như một chú mèo hoang nhỏ bị cháy lông ở giữa những giá đèn điên cuồng tránh né lung tung.
Kì thật, ngay cả bản thân Đường Đường cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra. Nàng chỉ là “nhẹ nhàng” đạp một cái giá đèn cho hả giận, lại không ngờ cái giá đó trông cao lớn đồ sộ thế mà không còn dùng được, ngay lập tức nghiêng về bên phải một cái – - ngã xuống.
Tai nạn bắt đầu!
Giá đèn bị Đường Đường đạp ngã dùng một tư thế cực kì sắc bén và hung hãn ngã về phía một giá khác, lập tức chúng tựa như những quân bài đomino, giá đèn cả một phòng bắt đầu đổ hết