Edit: Trần
Trong đại điện vắng vẻ u lãnh, ngọn đèn tỏa ánh sáng ấm áp nằm trong 1 góc, nữ tử tóc dài mặc váy xanh ngồi bên cạnh chiếc bàn đá yên lặng lau đèn, dưới chân nàng là một con Phỉ yêu đang ngủ say, ánh lửa hắt ánh sáng lên mặt nàng, ánh sáng chiếu vào tạo thành những chiếc bóng hắt lên vách tường, khiến cho chỗ ngồi của nàng có vẻ biến hóa sinh động, so với sự đơn điệu và yên lặng ở bốn phía có vẻ không hợp nhau.
Đây là cảnh đầu tiên mà Hiên Viên Hận Thiên nhìn thấy khi mở mắt ra, cũng là lần đầu tiên trong đại điện này của hắn có một ngọn đèn, lần đầu tiên có một người lạ ở bên cạnh hắn, lại cảm thấy không hề bất ngờ, như thể nàng vốn nên ở đó, yên lặng trông chừng cho hắn một chút ấm áp, ngàn năm tháng có trôi qua vẫn vững vàng mà yên lặng ở đó, ánh sáng và ấm áp dường như không hề tức giận mà bỏ hắn đi, chỉ là hắn đã xem nhẹ, lãng quân, đánh rơi nó vào một góc sâu nào đó.
Đôi lãnh mâu không chớp lấ một lần nhìn nhân loại tên Tôn Đường Đường kia, nàng vẫn ngồi không nhúc nhích.
Có vẻ có gì đó khác với thường ngày, nàng vốn hay la lớn, thích nói thích hoạt động thế mà lại chờ trong đại điện buồn chán cả ba ngày, trừ ăn cơm với ngủ, nàng cũng chỉ đi lại một chút.
Đi đến trước thạch tháp* mà hắn tĩnh tu, đứng chờ ở khoảng cách không xa không gần, hoặc là đứng ở bậc đá gần thạch tháp* ngồi một lát, ngơ nhác nhìn hắn. (cái giường đá nhỏ)
Hán không cần mở mắt cũng biết nàng đã làm những gi, bởi vì hắn có thể nghe thấy tiếng hô hấp của nàng vang lên ngay kề bên, ngửi được mùi hương trên người nàng, không phải loại mùi thơm nồng của đám ma nữ, mà là mùi hương từ chính da thịt nàng thoát ra, như mùi hương thoáng mát giữa ngày hè, trong trẻo mát mẻ, khiến lòng cảm thấy rất thoải mái.
Hắn cũng có thể nghe được tiếng nàng ngẫu nhiên thở dài, tràn ngập lo lắng và thất vọng, không thể tin hắn cũng nghe được cả điều này, rất kì quái!
Mày kiếm nhăn lại, Hiên Viên Hận Thiên nhìn cái người nhìn đèn mà ngẩn người kia, đầu nàng đột nhiên đập thật mạnh lên mặt bàn, trái tim không khỏi hơi co lại, nhưng lập tức lại rất muốn cười. Nữ tử nhân loại kì quái này, nàng cư nhiên có thể trợn tròn mắt mà ngủ gà ngủ gật!
“Mâu