Dịch: Hoangtruc
Biên: Spring_bird
Ngọc Nữ rất kinh ngạc khi nghe đối phương thoải mái đồng ý như vậy, có điều bà ta cũng không suy nghĩ nhiều.
Bởi bà ta đang bị người ta khống chế, không chỉ Nguyên Anh Từ Ngôn cực kỳ mạnh mẽ mà con hắc long kia cũng vô cùng đáng sợ.
Lồ ng giam linh lực được thu hồi. Nguyên Anh Ngọc Nữ do dự một chút, bắt đầu toàn lực oanh kích lên vết rách.
Thật ra bà ta vô cùng nghi ngờ lời hứa hẹn vừa rồi, đáng tiếc đã bị người ta chế trụ cho nên đành phải tạm đồng ý trước. Mà cũng là vì Ngọc Nữ đã không biết đến Từ Ngôn, chứ nếu đã biết được thủ đoạn của Thiên Môn hầu thì bà ta thà liều mạng đánh đấm cũng sẽ tuyệt không giúp đỡ hắn.
Bởi Thiên Môn hầu đồng ý càng thống khoái bao nhiêu, lúc đổi ý càng thêm đen bấy nhiêu.
Nguyên Anh Ngọc Nữ hết sức yếu ớt, miễn cưỡng tập trung linh lực oanh kích lên cấm chế Tử Phủ. Thấy đối phương ra tay, Từ Ngôn cũng bắt đầu ngưng tụ ra kiếm linh lực oanh kích lên vết rách phía trên đỉnh đầu.
Hắc long xoay quanh bên cạnh Nguyên Anh của Ngọc Nữ, răng nanh lập loè nhìn chằm chằm vào người lạ từ ngoài đến này.
Tiếng nổ ầm vang không dứt không ngừng, sau ba ngày ba đêm, Nguyên Anh Ngọc Nữ càng suy yếu thì bà ta lại càng thêm kinh ngạc.
Bà ta kinh ngạc về tầng cấm chế giam cầm Tử Phủ này. Rõ ràng có đến hai người Nguyên Anh toàn lực oanh kích mà cũng chỉ xé mở lớn thêm một phần mà thôi.
"Chẳng lẽ cấm chế này do cường giả Hóa Thần thi triển?" Ngọc Nữ thầm nghi hoặc.
"Cấm chế Hóa Thần có bị hai lực lượng Nguyên Anh oanh kích như thế cũng không thể không chút sứt mẻ như vậy được? Chẳng lẽ là thủ đoạn của cường giả Độ Kiếp, hay là cấm chế của Tán Tiên..."
Trong lúc Ngọc Nữ hết sức nghi hoặc về tầng cấm chế này, nhưng có Hắc Long nhìn chằm chằm bên cạnh nên không dám buông lỏng, phải toàn lực thúc giục linh lực Nguyên Anh. Từ Ngôn cũng vận dụng toàn lực, dồn hết toàn bộ lực lượng vào, cuối cùng vết rách trên đỉnh đầu cũng đã nứt ra thêm được vài phần.
Thừa dịp cấm chế rạn nứt, Từ Ngôn điên cuồng bức một luồng linh lực trong Tử Phủ ra. Rồi sau đó có một bóng đen lóe lên sau vết nứt, như thể một vật nào đó bị hút vào Tử Phủ.
Đẩy được bình sứ nhỏ vào trong Tử Phủ khiến sắc mặt Nguyên Anh của Từ Ngôn trở nên tái nhợt, có điều lại có vẻ nhẹ nhõm rất nhiều. Hắn đã giấu được bình sứ vào trong Nguyên Anh.
"Giấu ở Tử Phủ có lẽ đảm bảo hơn nhiều."
Từ Ngôn thở phào một hơi. Bình sứ đã được hắn giấu trong Nguyên Anh, trừ phi Nguyên Anh của hắn vỡ nát, nếu không thì bình sứ sẽ bình yên vô sự, xem như là nơi đảm bảo nhất.
Giấu kỹ bình sứ xong, tảng đá trong lòng Từ Ngôn xem như đã biến mất.
Hắn nhìn về phía Ngọc Nữ, cười cười đầy vẻ ôn hòa, hỏi. "Ngọc giản trên người của ngươi là thứ gì? Trên đó ghi chép gì vậy?"
Nguyên Anh của Ngọc Nữ nghe thấy Từ Ngôn hỏi về miếng ngọc giản có khắc hoa văn chìm kia, vẻ mặt chợt biến đổi, đáp: "Đó là kỳ công bí ẩn nhất của Kim Ngọc phái, có tên là Phản Lão Chi Pháp, không đến trăm tuổi không thể tu luyện được."
Từ Ngôn vẫn nhìn nhìn chằm chằm vào nét mặt của Ngọc Nữ trong lúc bà ta nói về lai lịch của ngọc giản. Vẻ biến ảo của đối phương cũng đã rơi vào mắt Từ Ngôn.
"Ngọc giản kia mở ra thế nào? Làm sao xem được?" Từ Ngôn lại điềm nhiên hỏi tiếp. Vừa rồi chắc chắn Ngọc Nữ đã không nói thật!
"Xóa bỏ cấm chế trên ngọc giản không khó, chỉ cần dùng linh lực Nguyên Anh là được. Xem ngọc giản thì chỉ cần đưa linh thức nhập vào bên trong, sẽ xem được công pháp ghi chép trong ngọc giản."
Lúc này Ngọc Nữ lại không nói sai. Ở Chân Võ giới có loại ngọc giản tương tự như sách vở ghi chép, bên trong có không gian riêng, tu sĩ sẽ ghi chép vài thứ trọng yếu trong đó, tương tự như mật thư, phải dùng linh thức mới đọc được, vừa thuận tiện đồng thời cũng dễ mang theo bên người.
Bởi hút bình sứ vào đã hao tốn của hắn quá nhiều sức lực, cho nên Từ Ngôn chỉ do dự một chút rồi quyết định buông bỏ ý định đưa ngọc giản vào trong Tử Phủ. Dù sao đó cũng là đồ của Ngọc Nữ, không biết còn ẩn chứa bẫy rập gì không, bỏ vào Tử Phủ của mình quả thật không phù hợp. Dù sao đó cũng không phải là bình sứ, hắn cần phải đảm bảo an toàn cho Tử Phủ.
Vẻ mặt của Từ Ngôn vẫn như bình thường, không đề cập đến ngọc giản nữa mà nói tiếp: "Ngươi cũng có một khí nô, nói vậy thì khí nô vẫn thường kéo xe cho người là từ đâu mà có được?"
"Khí nô là phần thưởng của Thiên Anh bảng, được Kiếm Vương điện cấp ra. Năm đó lão tổ Kim Ngọc phái ta đi vào được mười thứ hạng đầu Thiên Anh bảng nên mới có khí nô kéo xe. Theo ta biết thì khí nô hẳn là dã nhân man di được Kiếm Vương điện thuần hóa. Nếu