Kết quả cuối cùng của việc này là dù Kiệt Tây hay Lục Hướng Bắc đều không thể thuyết phục được Đồng Nhất Niệm từ bỏ suy nghĩ hợp tác với các đại lí kia.
Hạ Tử Tường rất chăm sóc Đồng Nhất Niệm mà đặt địa điểm hẹn gặp ở phòng bệnh, mặt mũi anh ta lớn thật, mang theo các đại lí kia đến bệnh viện xem thiết kế và hàng mẫu.
Trước thời gian hẹn, Đồng Nhất Niệm mời bác sĩ kiểm tra cho cô, sau đó xác định là cô không sao mới dám hẹn gặp các đại lí, còn gọi cả Di Đóa đến, dù sao cô ấy cũng có phần trong Y Niệm.
Di Đóa bây giờ rất thân thiết với Thành Chân, dù Di Đóa đi đâu Thành Chân cũng đi theo, còn Di Đóa lại không để ý đến anh ta lắm.
Còn về suy nghĩ của Đồng Nhất Niệm muốn trong thời gian ngắn mở rộng thị thường trong nước thì Di Đóa lại không có ý kiến gì mấy, cô ấy không sở trường với những thứ mang tính quyết sách này nhưng lại tin tưởng tuyệt đối với Lục Hướng Bắc và Kiệt Tây vì thế cô ấy cũng có thái độ không tán thành lắm.
Nhưng đến cả Kiệt Tây và Lục Hướng Bắc cũng đều mắc kẹt ở chỗ Đồng Nhất Niệm thì cô ấy còn có thể làm được gì chứ? Nói gần nói xa khuyên Đồng Nhất Niệm mấy lần đều không có kết quả thì cô ấy cũng không còn cách nào chỉ đành cố gắng ở bên Đồng Nhất Niệm vậy, không thể để cô quá vất vả được.
Cuối cùng việc hợp tác được quyết định. Buổi trưa ngày kí hợp đồng Hạ Tử Tường còn mang cả rượu và nước ép hoa quả đến để chúc mừng cùng cô.
Dù mẹ Lương không hài lòng việc anh ta mang đồ ăn từ khách sạn đến nhưng Hạ Tử Tường trong thời gian này cũng luyện được mặt dày rồi nên cứ giả vờ như không hiểu sắc mặt của mẹ Lương, lại còn cười mời mẹ Lương cùng ăn nữa.
Mẹ Lương tất nhiên là không nể tình anh ta, còn luôn ở bên cạnh canh trừng làm Đồng Nhất Niệm cảm thấy khá khó xử.
Cuối cùng, nhân lúc mẹ Lương không có ở bên cạnh, cô mới có thời gian để nói với Hạ Tử Tường: "Hạ Nhị, việc lần này thật sự cần cám ơn anh, tôi vẫn luôn muốn đích thân nói tiếng cám ơn anh, thật đấy!" Cô nhắc đi nhắc lại mấy chữ thật sự để thể hiện sự cảm kích của mình.
Hạ Tử Tường lắc đầu nói: "Không cần cám ơn anh, anh chỉ đến để chuộc tội thôi!"
"Chuộc tội sao?" Lời của anh ta làm Đồng Nhất Niệm trợn tròn mắt.
"Đúng thế, chuộc tội!" Anh ta gật đầu, có mấy phần áy náy: "Em biến thành như này anh chính là kẻ có tội hàng đầu!"
Đồng Nhất Niệm tưởng rằng anh ta vẫn còn tự trách về việc lần trước ở nhà hát kịch liền cười nói: "Chuyện này lần sự không thể trách anh, Ngũ Nhược Thuỷ cố ý muốn hại tôi, dù anh không ở bên cạnh tôi thì cô ta cũng vẫn hại tôi thôi. Tối đó cũng may mà có anh nếu không tôi đã bị cô ta chơi xấu mà lại không có ai đưa tôi đến bệnh viện, vì thế việc này không liên quan gì đến anh cả."
Hạ Tử Tường lắc đầu, trong mắt có vẻ đau buồn: "Niệm Niệm, em nói như vậy càng làm anh thấy xấu hổ. Anh không thể giấu em nữa! Em biết không, việc em bị Ngũ Nhược Thuỷ tính kế hoàn toàn là vì anh trai anh ở sau lưng giở trò, là anh ấy mua chuộc Ngũ Nhược Thuỷ, việc hại em suýt sảy thai có liên quan đến anh ấy, hại Y Niệm của em bị trộm thiết kế cũng có liên quan đến anh ấy, việc làm loạn ở buổi họp báo thời trang cũng có liên quan đến anh ấy. Tóm lại, anh trai anh không từ thủ đoạn.."
Đồng Nhất Niệm sững sờ nhìn anh ta, cười hoảng hốt.
Nụ cười như vậy làm cho Hạ Tử Tường thấy chột dạ, hơn nữa là làm anh ta thấy sợ hãi, anh ta bỗng nhiên cảm thấy nụ cười của cô làm anh ta thấy lạ lẫm, không nắm bắt được, dường như rất nhanh sẽ biến mất.
"Niệm Niệm, anh không muốn giấu em bất cứ việc gì, anh trai anh không muốn chúng ta ở bên nhau, nếu như anh tiếp tục ở bên em thì có thể em sẽ bị tổn thương càng nhiều, nhưng Niệm Niệm, anh không muốn từ bỏ em, cũng sẽ không từ bỏ em!" Anh ta bỗng nhiên nắm lấy tay cô: "Niệm Niệm, dù có nhiều khó khăn hơn nữa thì chúng ta hãy cùng nhau khắc phục được không?"
Đồng Nhất Niệm nhìn anh ta từ từ lắc đầu: "Hạ Nhị, tôi đã trải qua quá nhiều khổ sở rồi, không còn dũng khí để tiếp tục trải qua nữa đâu, tôi chỉ hi vọng cuộc đời mình được sóng yên biển lặng.. Tôi vẫn rất cảm kích tất cả những việc anh làm vì tôi, có lẽ về sau tôi sẽ dùng cách khác để đền đáp lại."
"Không, anh không cần em đền đáp!" Hạ Tử Tường cố chấp nắm chặt lấy tay cô: "Anh sẽ cho em cuộc sống trời yên biển lặng, anh nhất định sẽ chứng minh cho em thấy. Anh có thể cho em thứ em cần!"
Anh ta nói đến đây thì mẹ Lương liền xuất hiện hắng giọng mấy tiếng, anh ta vội thu tay lại, nhưng lại dùng ánh mắt kiên định nói với cô là anh ta sẽ không từ bỏ!
"Niệm Niệm, dì Lương, con đi trước đây, lần sau lại đến!" Trước khi đi còn đứng trước mặt cô với vẻ không nỡ: "Niệm Niệm, có rất nhiều chuyện thật ra anh có thể không nói với em nhưng anh đã từng nói là Hạ Nhị anh sẽ không có bí mật gì với em cả thế nên anh mới nói hết với em, dù có là việc ngu ngốc thì về sau anh vẫn sẽ kiên trì, giữa hai người sẽ không có lừa dối, chỉ có thành thật!"
Hạ Tử Tường chưa đi được nửa tiếng thì Lục Hướng Bắc vội đến, Đồng Nhất Niệm đoán là lúc mẹ Lương ra ngoài đã báo tin cho Lục Hướng Bắc.
Khi Lục Hướng Bắc đến trên mặt đen xì: "Em vẫn kí hợp đồng rồi sao?"
"Đúng thế!" Cô không hề cảm thấy mình làm sai gì cả.
"Đồng Nhất Niệm, về sau mà xảy ra chuyện gì thì đừng mơ anh giúp em nữa!" Anh rất tức giận, nói chuyện cũng không nể nang.
Cô nghe rồi lại hừ lạnh: "Lục Hướng Bắc, chỉ cần anh quản tốt Nhược Nhược của anh để cô ta không làm loạn thì