Mùi vị kẹo bông trong kí ức chưa bao giờ thay đổi.
Hai cánh tay cô vòng lấy cổ anh, từng chút một, cùng anh từ từ hôn sâu hơn, mùi vị nhớ mong dần dần lan ra trong xe.
"Vợ à, cho các con leo cây một lần đi, chúng ta đi hưởng thụ thế giới hai người đi?" Anh biết uy lực nụ hôn của mình, dù không uống rượu cũng vẫn có thể làm cô ngây ngất quay cuồng.
Quả nhiên, mắt cô khép hờ long lanh "Ừm" một tiếng, trong mắt dần mơ màng.
Hai người đúng là lâu rồi không trải qua thế giới hai người rồi.
Mấy năm nay luôn trong trạng thái bận rộn, đầu tiên là chuyển nhà, không chỉ nhà mình mà cả nhà ba mẹ Lương cũng đều chuyển đến Bắc Kinh. Mua nhà ở chỗ không cách xa nhà họ Lục lắm, sau khi sửa sang lại thỏa đáng thì ba mẹ Lương liền dọn vào nhà mới.
Hai vợ chồng cô cũng có nhà riêng, là nhà ông Lục đã chuẩn bị từ trước cho con trai, nhưng hai người đều bận nên bọn trẻ phải nhờ ba mẹ trông giúp, vì thế cũng rất ít khi ở nhà mình, không ăn ở nhà họ Lục thì cũng ăn ở nhà họ Lương, cuộc sống rất hài hòa, mĩ mãn.
Trác Thần Viễn năm đó thu mua Đồng thị, đã có hẹn ước trước với Lục Hướng Bắc, sau khi thu hồi vốn sẽ giao lại Đồng thị. Bây giờ Đồng thị đã trở về với chủ cũ, không nên nói là đã trở về với họ Đồng, đăng kí là tên của Đồng Nhất Niệm, còn Lục Hướng Bắc làm CEO, bởi vì vợ yêu quý của anh muốn làm chuyện cô thích, sự nghiệp cô thích chính là trồng cây ăn quả.. và dịch sách nữa. Mấy năm nay ngưu tầm ngưu mã tầm mã với Loan Loan đã lập ra một công ty chuyên về xuất bản, cũng được bọn họ làm đâu ra đấy. Có lúc còn hợp tác với cả Trác Thần An, bắc cầu với Truyền thông giải trí Văn Hóa của cậu ta, gần đây còn định bước chân vào điện ảnh nữa.
Trác Thần Viễn và anh đương nhiên là ra sức ủng hộ sự nghiệp của vợ. Nói thực ban đầu hai người đàn ông bọn họ không xem trọng lắm, chỉ muốn để các cô chơi chơi vậy thôi, đằng sau còn chuẩn bị sẵn phải bù lỗ rồi, nhưng không ngờ hai người phụ nữ này đã làm thay đổi cách nhìn của họ.
Sự nghiệp của vợ đạt được thành tựu, anh cũng thấy tự hào vì cô nhưng nhiệm vụ của anh lại càng gian nan. Một Đồng thị to lớn cần quản lí, công ty con trước đây thành lập cho cô bên kia thì Lâm Tử cũng đang đòi đình công, việc làm ăn ở Pháp cũng cần anh tiếp quản, nhất thời anh trở thành hành khách thường xuyên của các hãng hàng không.
Những ngày tháng đó tuy mệt nhưng lại ngọt ngào.
Lúc đó sự nghiệp của Đồng Nhất Niệm và Loan Loan cũng vừa bắt đầu, thấy anh bận rộn ba nơi cũng lo anh không chịu đựng được, cô cũng từng định từ bỏ sự nghiệp của mình, nhưng anh kiên quyết không cho, mọi vất vả anh đều gánh vác một mình, hơn nữa còn chưa từng than mệt, trước mặt cô anh luôn là dáng vẻ đầy sức sống, chỉ cần cô vui là được.
Còn với anh hạnh phúc lớn nhất chính là mỗi lần trở về từ nơi khác sẽ có cái ôm hôn ấm áp dịu dàng của cô nghênh đón anh. Dù mới bắt đầu sự nghiệp có bận đến đâu nhưng chỉ cần ngày mà anh quay về cô chắc chắn sẽ ở nhà chờ anh.
Dù anh có mệt mỏi đến đâu thì sau khi bước qua cửa nhà nhìn thấy cô và các con tranh nhau nhào về phía anh thì anh đều cảm thấy cuộc đời này không còn mong chờ gì khác nữa.
Vì thế, hai năm đầu tiên, hai vợ chồng gần thì ít xa thì nhiều, làm gì có thế giới của hai người? Hai năm này mới dần khá hơn, Đồng thị do Thành Chân làm tổng giám đốc, công ty con thì sau khi Lâm Tử hoàn thành sự nghiệp lấy vợ sinh con cũng nhận chức tổng giám đốc, anh cuối cùng đã có thể điều khiển từ xa rồi, còn bên Pháp anh cũng ngày càng quen tay, hơn nữa cũng dần chuyển tổng công ty về trong nước nên mới có thể thường xuyên ở Bắc Kinh. Định cư xong rồi thì anh bắt đầu trở nên khờ khạo khác thường, không biết có phải thời gian ở với các con nhiều hơn nên tính cách ngày càng giống chúng không mà anh lúc nào cũng muốn dính vào lòng cô thôi.
Có lẽ tại vì ba mươi năm đầu đời của anh đã quá vất vả và nhận nhịn nhiều, thèm có người yêu thương, vì thế bây giờ mới bộc lộ ra sao? Cô nghĩ như vậy nhưng một người phụ nữ khi đã yêu một người đàn ông đến mức độ nào đó sẽ đều phát ra tình mẫu tử, cô thật sự đã chiều anh như con trai. Đồng Nhất Niệm cảm thấy cô ngày càng phát triển theo hướng này, nhưng cô bằng lòng thương anh, chiều anh như vậy. Thấy anh yêu thương dựa dẫm vào mình cô lại có một cảm giác thành tựu chưa từng có, nhưng thời gian cho thế giới hai người vấn rất ít, lần này là sinh nhật ba mươi tuổi của Đồng Nhất Niệm, anh liền bỏ mặc con trai, trực tiếp cướp vợ từ sân bay đi hâm nóng lại mùi vị hẹn hò mới được.
Bữa tối dưới anh nến, xem phim đều là việc hai người thích trước đây.
Một tuần không gặp, tình cảm Lục Hướng Bắc lại nóng như lửa, dù ở trong rạp chiếu phim hay trong xe thì nụ hôn kịch liệt đều mang theo dục vọng mãnh liệt, làm cô không thể xem phim được một cách tử tế.
Hai người làm cha mẹ này về đến nhà đã là hơn mười giờ, ông Lục và Đàm Uyển vẫn còn xem ti vi, thấy họ về liền cười: "Về rồi à,