Ta sửng sốt.
Thật lâu, ta nghe mình hỏi: "Ngươi nói Ninh tiểu chủ, chính là Ninh Tư ư?"
Hoàn Thúy gật đầu, tựa hồ không hiểu sao ta lại khiếp sợ, nói: "Hồi bẩm Công chúa, nô tỳ trước kia phục vụ Thịnh Nghiên tiểu chủ, Ninh tiểu chủ cùng nàng có quan hệ rất tốt, lời này là chính tai nô tỳ nghe Ninh tiểu chủ nói."
Tuy trên mặt ta vẫn cố duy trì trấn định, nhưng sau lưng lại cảm thấy mồ hôi nhễ nhại.
Xưa nay đế vương, tối kỵ hai chữ bất trung, mấy tú nữ vừa mới vào cung, chỉ cần ngày nào chưa bị trục xuất khỏi cung, chỉ cần đại hoàng huynh ta không đem các nàng ban cho thân vương bên cạnh, các nàng từ thân thể đếm tấm lòng, đều không thể phản bội đương kim thánh thượng.
Nếu như phản bội, đây là trọng tội, bị xử lăng trì.
Nghĩ tới đấy, ta không khỏi phất tay áo, ống tay áo quét qua mặt bàn, đem bát đĩa rơi xuống, vỡ vụn đầy đất.
Hoàn Thúy ngây người, một khắc sau liền sợ hãi quỳ sụp xuống, giọng nói run run: "Trưởng công chúa, nô tỳ có phải đã nói lời không nên nói?"
Ta không khỏi cười, cũng không biết đáp lại nàng như nào.
Lăng trì không đáng sợ, đáng sợ là vì sao đúng lúc ba ngày trước khi lập hậu, lại nghe được lời đồn Ninh Tư ái mộ nhị hoàng huynh ta?
Ta ở thâm cung hơn hai mươi năm, biết cái này không phải trùng hợp.
Nhưng nếu là âm mưu, vậy Hoàn Thúy nói tin tức này cho ta lại là người như thế nào? Mà Hoàn Thúy lại là người Tiểu Tam Đăng mang vào Thiên Hoa Cung?
Hoàn Thúy thấy ta không nói gì, đã sợ hãi rơi lệ đầy mặt.
Mọi người nghe thấy động tĩnh liền chạy tới, cũng lập tức quỳ xuống bên cạnh ta.
Ta chưa từng hoài nghi Tiểu Tam Đăng, thẳng đến hiện tại, thẳng đến giờ phút này, ta cũng không có.
Nhưng Hoàn Thúy thì sao? Mưu đồ của Hoàn Thúy là gì?
Ta nói với Tiểu Tam Đăng, hắn thu người vào Thiên Hoa Cung, ta liền tin tưởng.
Nhưng trước đây ta cũng tin tưởng Phượng cô, rồi kết cục là như thế nào.
Lúc hoàng hôn, Lan Gia cùng Tiểu Tam Đăng đồng loạt trở lại, thấy cung nhân quỳ trên mặt đất, lại thấy Hoàn Thúy ở bên cạnh ta khóc sụt sùi, tất cả đều chấn kinh nhìn ta.
Nửa ngày, Tiểu Tam Đăng vẫn đứng ngẩn ngơ tại chỗ, Lan Gia đi vào trong đình, nhìn ta một cái, lại nhìn Vu Nhàn Chỉ.
Vu Nhàn Chỉ nhàn nhạt nói, "Tìm một nơi yên tĩnh đi."
Phía tây Thiên Hoa Cung có Đăng Lâm Các, là Dương Đường phụ hoàng ta xây cho mẫu hậu ta.
Mẫu hậu ta người Giang Lăng, từ khi vào cung, vô cùng nhớ cố hương, phụ hoàng ta sau đó đã xây lầu các này cho người, dựa lan can nhìn về phía xa, có thể an ủi nỗi nhớ nhà.
Đáng tiếc Giang Lăng không phải cố hương của ta, chỗ ngồi trong thâm cung mới phải.
Mẫu hậu tựa lan can ngắm không thấy cố hương, nhưng ta thì lại có thể ngước mắt liền thấy.
Hoàn Thúy quỳ bên trong Đăng Lâm Các, đã khóc không thành tiếng, ánh chiều tà hạ xuống phía tây, cung nhân đã thắp đèn khắp thành Cửu Càn, đèn đuốc như sao, ánh sáng lập lòe.
Ta lại nghe mình nói: "Ngày mai ngươi liền đi đi, Thiên Hoa Cung của ta không chứa nổi ngươi."
Hoàn Thúy lau nước mắt, nói: "Nô tỳ có thể tới Thiên Hoa Cung phục vụ trưởng công chúa, vốn là phúc phần trưởng công chúa ban cho nô tỳ, hiện tại trưởng công chúa muốn thu lại phúc phần này, nô tỳ tuyệt không mong hơn.
Nhưng nô tỳ muốn biết, vì sao trưởng công chúa lại chỉ vì một câu nô tỳ nói sai, liền muốn đuổi nô tỳ đi?
Ta không trả lời nàng.
Nàng lại tự nói:" Hậu phi bất trung, là đại kỵ trong hậu cung, nhưng Ninh tiểu chủ cũng không phải bất trung, nô tỳ chẳng qua là thấy trưởng công chúa vất vả vì Hoán vương gia tìm một vương phi, nhớ tới Ninh tiểu chủ có một lần say rượu đã thốt ra, lúc này mới, lúc này mới thuận miệng nhắc công chúa.
"
Ta nói:" Hoàn Thúy, ngươi cứ luôn miệng nói Ninh tiểu chủ, người không biết, còn tưởng rằng ngươi đang cố ý hãm hại nàng ta.
"
Hoàn Thúy đột nhiên hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn ta.
" Nhưng bổn công chúa biết, ngươi đúng là vô tâm, cũng không phải là tận lực hãm hại.
"
Thật ra thì muốn phân biệt phải trái chuyện này cũng không khó, Lan Gia đi phủ Nội Vụ điều tra tên người có trong danh sách, Hoàn Thúy ban đầu là cung nữ giặt y phục ở Ti Chế Phường, trước kia bỗng nhiên được Thịnh Nghiên nhìn trúng, phái đi Phương Từ Cung phục vụ nàng.
Hoàn Thúy là một nô tỳ nho nhỏ, người Ti Chế Phường liền điều nàng đi, ai ngờ nàng ở Phương Từ Cung phục vụ Thịnh Nghiên chưa được mấy ngày, liền bởi vì trộm cái vòng của chủ sự cô tử nên bị đuổi đi.
Ta nói:" Hoàn Thúy, lúc ngươi đột nhiên bị Thịnh Nghiên phái đi, cũng chưa từng nghĩ ngươi có tài đức gì sao? "
" Không dối gạt ngươi, vị trí hoàng hậu, trong lòng bổn công chúa đã sớm có chủ ý, là một trong hai người Ninh Tư cùng Thịnh Nghiên, đến lúc đó nếu đương kim thánh thượng không có cách nào lựa chọn, hỏi ý kiến bổn công chúa, như vậy bổn công chúa cho là, Thịnh Nghiên quả thật tăng thêm một bậc.
"
" Thịnh Nghiên nghĩ tới ngươi cùng Tiểu Tam Đăng thân cận, liền mang ngơi đi phục vụ bên người ta, lại mượn lời say rượu của Ninh Tư, đem việc nàng ta ái mộ nhị hoàng huynh tiết lộ cho ngươi, lại mượn cớ đem ngươi đuổi đi.
"
" Trong thâm cung, không có bức tường nào gió không lọt qua được, trong cung nhất định có không ít người biết được bổn công chúa có ý muốn dành vị trí hoàng hậu này cho Thịnh Nghiên, hỏi dò ngươi bị Thịnh Nghiên đuổi ra ngoài, trừ Thiên Hoa Cung ta, còn có ai thu hổi