Chương 66: Cảm giác nguy cơ
Ba ngày trôi đi rất nhanh, Lam Vu Hân cũng dẫn Giang Trần Âm ăn chơi nhảy múa đủ ba ngày.
Tháng Tư đã tới, những lá non mơn mởn trên ngọn cây mang theo sắc xuân rực rỡ.
Trên chuyến bay trở về, Lam Vu Hân luôn vô tình cố ý nhắc tới Đoạn Trí Hằng với Giang Trần Âm, ví dụ như gia thế, phẩm hạnh, thành tựu của đối phương, cùng chuyện tuổi tác người kia phù hợp với Giang Trần Âm.
Đoạn Trí Hằng lớn hơn Giang Trần Âm mấy tháng, chuẩn bị ba mươi tám. Vào tuổi này, Đoạn Trí Hằng có thành tựu, ngoại hình xuất chúng, môn đăng hộ đối.
Đương nhiên, Lam Vu Hân cảm thấy điều quan trọng nhất là EQ cao, sẽ không tạo cảm giác ép buộc cho người khác. Đây chính là mục đích Lam Vu Hân muốn dẫn Giang Trần Âm cùng tham gia buổi gặp mặt, lần trước khi Giang Trần Âm thông báo đã giải quyết triệt để với Mạnh Dịch An, hơn nữa sau khi cô cảm thấy hiện tại nhắc tới chuyện này với Giang Trần Âm có lẽ không khó như trước kia, liền nhớ ra người đàn ông này.
Nhìn tình hình hiện tại, Đoạn Trí Hằng và Giang Trần Âm rất thích hợp.
Đoạn Trí Hằng có thiện cảm với Giang Trần Âm, nhưng sẽ không mạo muội biểu đạt, ngược lại dùng lí do quay về Tần Châu thăm nom người già để duy trì mối quan hệ sau đó.
Lam Vu Hân càng nghĩ càng thấy hợp, nên thỉnh thoảng khen ngợi một đôi câu với Giang Trần Âm. Nhìn Giang Trần Âm có vẻ không hề có ý định với Đoạn Trí Hằng, nhưng cũng không phản đối những suy nghĩ linh tinh của Lam Vu Hân.
"Này cô giáo Giang, cậu có nghe mình nói không đấy?" Lam Vu Hân gần như muốn cắn tai Giang Trần Âm, "Ngoại trừ gia thế nhân cách, đạo diễn Đoạn cao một mét tám lăm, nghe nói có thói quen tập thể hình, cởi đồ tây ra chính là cầm thú như cậu..."
Ấn đường Giang Trần Âm nhíu chặt, bất đắc dĩ nhỏ tiếng nói: "Được rồi, mình biết rồi."
Lam Vu Hân ho lên một tiếng, nhìn những hành khách đang nhắm mắt nghỉ ngơi gần đó, lúc này mới vỗ vai Giang Trần Âm, nhỏ tiếng nói: "Đây là cực phẩm để ôm ấp thủ thỉ chuyện linh tinh vào buổi tối, còn có thể làm việc khác nữa."
Giang Trần Âm nhìn Lam Vu Hân: "Cậu thích như thế, sao không tự tay tóm gọn lấy?"
"Mình với anh ta không thích hợp mà." Lam Vu Hân làm bộ quan trọng đáp lại, sau đó liếc mắt nói: "Mình không thích đàn ông như thế, quá dịu dàng. Đàn ông ấy mà, phải hoang dại một chút mới được. Nhưng phụ nữ giống như cậu có lẽ nên kết hợp cùng một người vừa hiểu chuyện vừa nghe lời, nếu không rất dễ xảy ra chuyện, cậu hiểu ý mình chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lam Vu Hân cảm thấy, mọi phương diện của Mạnh Dịch An đều tốt, chỉ là càng về sau này càng không biết làm việc. Muốn để người phụ nữ như Giang Trần Âm nghe theo mình, nếu làm theo phương pháp tiếp xúc Mạnh Dịch An nói, tuyệt đối là hạ sách của hạ sách.
Giang Trần Âm có thân phận có địa vị có danh vọng, tính cách tự lập, phương pháp tiếp xúc thích hợp nhất với cô ấy chính là thuận theo tự nhiên. Để cô ấy quen với sự tồn tại của một người, tự nhiên sẽ ở bên nhau, nếu các phương diện phù hợp còn có thể đi xa hơn.
Bắt Giang Trần Âm qua lại theo sự sắp xếp, đồng nghĩa với việc biến tướng thành phục tùng đối phương, hơn nữa cũng không phải có nền tảng tình cảm hay xuất phát từ nội tâm.
Cho nên thất bại của Mạnh Dịch An không phải không có nguyên nhân, cũng không chỉ vì nguyên nhân là Giang Trần Âm không thích Mạnh Dịch An.
Nhưng nếu Giang Trần Âm thực sự yêu một người, Lam Vu Hân khó lòng tưởng tượng được vẻ dịu dàng khiến người ta muốn dừng cũng không dừng lại được, cô rất hi vọng có thể thấy được ngày đó.
"Mình hiểu ý của cậu." Giang Trần Âm xoa ấn đường, qua loa nói: "Cậu làm việc cho tốt đi, mình biết phải làm thế nào."
"Chà, vậy là đúng rồi." Lam Vu Hân nhướng mày cười lên, có thể suy nghĩ chính là chuyện tốt.
Sau khi hạ cánh xuống Tần Châu, Lam Vu Hân muốn về nhà ngủ đẫy một giấc, Giang Trần Âm dự định về nhà một chuyến.
Đoạn Trí Hằng đi cùng chuyến bay với hai người, muốn về nhà thăm ông bà trước, sau đó sẽ tới nhà họ Giang thăm hỏi ông Giang.
Đoạn Trí Hằng vừa nói xong, Lam Vu Hân liền cười thầm, nhân lúc Giang Trần Âm về nhà bố mẹ liền tới đó, rất biết tính toán.
Sau khi đoàn người tách ra, Giang Trần Âm liền nhắn tin cho Bạc Mộ Vũ lúc này đang làm việc, nói tối nay sẽ về, sau đó tách khỏi trợ lí, về nhà bố mẹ.
Trước bữa tối, Đoạn Trí Hằng cũng đã tới nhà họ Giang, ôn hòa lịch sự, phong độ hiên ngang, trên mặt luôn mang theo nụ cười, khiến ông Giang và bà Giang vô thức nhìn Đoạn Trí Hằng, sau đó lại nhìn Giang Trần Âm.
Ngay cả cô Vương cũng vui vẻ trong lòng, còn chủ động hỏi Đoạn Trí Hằng thích ăn gì, khẩu vị như thế nào, trong sáng ngoài tối đều hi vọng Đoạn Trí Hằng tới thường xuyên.
Sau bữa tối, sắc trời tối dần.
Ngày hôm sau Giang Trần Âm phải đi làm nên muốn về trung tâm thành phố, dự định lái xe từ nhà bố mẹ quay về. Đoạn Trí Hằng cũng thức thời tạm biệt, đề nghị đưa Giang Trần Âm về.
"Hay là để tôi lái xe đưa cô về nhé?" Ánh mắt Đoạn Trí Hằng sâu thẳm, nở nụ cười nói: "Vừa hay tránh phiền phức, hơn nữa tôi cũng muốn lái xe đi dạo, rất tiện."
Giang Trần Âm cong khóe môi, dáng vẻ vẫn đang suy nghĩ.
Đột nhiên Đoạn Trí Hằng cười hở răng, nói: "Vừa hay trên đường có thể nói chuyện, tôi rất hi vọng có thể hiểu hơn về cô."
"Ừm?" Giang Trần Âm có chút phản ứng muộn.
"Tôi đùa thôi." Đoạn Trí Hằng sảng khoái cười nói, "Ý của tôi là, nếu cô cần một lí do để lên xe của tôi, cô có thể nghĩ như thế, tôi rất vinh hạnh."
"Không..." Giang Trần Âm cũng không khống chế được, giơ tay che đi ý cười, cuối cùng gật đầu nói: "Được, vậy làm phiền anh rồi."
"Đi thôi." Đoạn Trí Hằng vẫn lịch thiệp mời cô ấy đi trước.
Tới lúc này Giang Trần Âm không thể không có chút suy nghĩ rõ ràng với Đoạn Trí Hằng, ban đầu Mạnh Dịch An luôn nói muốn làm bạn với cô ấy, nhưng cách làm biểu hiện ra hoàn toàn không phải muốn quay lại quan hệ bạn bè, ngay cả lùi lại một bước bắt đầu từ làm bạn, Mạnh Dịch An cũng không có cách nào triệt để làm được.
Nhưng Đoạn Trí Hằng lại khiến người ta cảm thấy rất thoải mái, không những không có chút biểu hiện khiến người ta không thích ứng, còn chủ động dùng chủ đề này tới trêu đầu, khiến Giang Trần Âm gạt đi lo lắng.
1
Cả đoạn đường cũng không nói gì nhiều, ban đầu thậm chí còn có khuynh hướng lạnh lẽo. Nhưng thỉnh thoảng Đoạn Trí Hằng sẽ nhắc tới một số chủ đề không riêng tư, sau khi Giang Trần Âm trả lời liền thích hợp triển khai.
Ví dụ như bộ phim mới lần này của Lam Vu Hân, còn có tình hình đối thủ cạnh tranh gần đây, cùng một số suy nghĩ thích đáng trong những bộ phim Giang Trần Âm từng quay lúc trước.
Cả chặng đường rất thoải mái, Đoạn Trí Hằng thuận lợi đưa Giang Trần Âm tới cổng biệt thự.
Anh nhìn về phía biệt thự một cái, ngạc nhiên: "Cô Giang, hôm cô ra ngoài không tắt đèn à?"
Giang Trần Âm nhìn qua, sau đó khẽ cười một tiếng giải thích: "Không, trong nhà tôi có người."
Đoạn Trí Hằng xuống xe theo Giang Trần Âm, đứng trước bậc thềm định nhìn Giang Trần Âm vào nhà, như có suy nghĩ chăm chú nhìn về phía cánh cửa sắp mở ra.
Giang Trần Âm vừa mở cửa, cô gái trên mặt vẫn còn vẻ thuần khiết non nớt liền đi tới, mắt nhìn thẳng về phía Giang Trần Âm: "Cô Âm." Sau đó Bạc Mộ Vũ ngừng lại giây lát mới di chuyển ánh