Phó Nhiễm trở tay không kịp, trán va phải khuôn cằm cương nghị của anh.
Anh đau đớn kêu "hự" một tiếng. Phó Nhiễm xoa xoa trán, muốn lùi về sau nhưng lại bị một bàn tay giữ rịt lấy eo. Cô buông tay ra: "Minh Thành Hữu!".
"Vẫn còn muốn đi xem mắt? Em ra ngoài một lần, anh phá hoại một lần. Cảm giác vô duyên vô cớ trở thành người bị hại có dễ chịu không?"
Phó Nhiễm quá hiểu bản tính vô lại của anh rồi: "Tôi đã nghiêm túc nghiêm chỉnh bàn chuyện làm ăn. Ban nãy anh đã cắt đứt đường tiền tài của tôi đấy, hiểu chưa?".
"Bao nhiêu tiền?"
Phó Nhiễm gạt tay Minh Thành Hữu ra, quay người định bỏ đi.
Anh đuổi theo chắn trước mặt cô: "Anh đền cho em".
"Được." Phó Nhiễm gật đầu, cô nhún vai xòe tay ra: "Một lần phá hoại tôi sẽ đòi anh một triệu* tiền phí bồi thường".
???? 1 triệu NDT ~ 3 tỷ VNĐ.
Minh Thành Hữu nhìn Phó Nhiễm chằm chằm, định lấy ngay tờ séc luôn mang theo người ra.
Phó Nhiễm thu tay về, bước vượt qua anh, đi về phía xe mình: "Lần sau đừng làm vậy nữa, tôi không có hứng thú đùa giỡn với anh đâu".
Minh Thành Hữu nhường đường cho cô đi, nhìn mãi theo bóng xe Phó Nhiễm biến khuất khỏi tầm mắt.
Cô đã chuẩn bị xóa sạch mọi quan hệ với anh, cũng không cho phép anh chen chân vào cuộc sống của cô.
Thái độ kiên quyết như năm xưa khi cô ra đi vậy.
...
Khi giám đốc Lý tìm tới FU cũng vừa hay là giờ nghỉ trưa. Vài giảng viên của công ty đang bê cốc trà sữa ngồi bệt xuống sàn trong phòng tập múa buôn dưa lê. Phó Nhiễm ngồi giữa họ, để khuôn mặt mộc trong sáng, buộc gọn mái tóc thành đuôi ngựa sau lưng rồi búi tạm lên thành củ tỏi. Qua chiếc áo len trễ cổ màu trắng, xương hõm vai xinh xắn thấp thoáng lộ ra.
"Cô Phó."
Ban đầu Phó Nhiễm chưa nhận ra ngay, các giáo viên khác ngơ ngác nhìn nhau.
"Chào cô, tôi là giám đốc Lý tới từ công ty MR, lần trước chúng ta từng gặp mặt."
"À..." Phó Nhiễm giờ mới chợt nhận ra, cô vội vàng đứng dậy: "Giám đốc Lý có việc gì không ạ?".
"Tôi có vài chuyện công việc muốn bàn bạc với cô Phó, chủ yếu là việc hợp tác hai bên. MR có ý giao toàn bộ các event và sự kiện thương mại cho FU tổ chức. Hôm nay tôi mang cả hợp đồng tới đây. Cô Phó có muốn xem không?" Giám đốc Lý nhìn cô chằm chằm, hoàn toàn có thể hình dung bằng cụm từ như hổ đói nhìn mồi.
Minh Thành Hữu lại giở trò quỷ gì đây?
Nhưng Phó Nhiễm có thể khẳng định, chỉ cần là chuyện dính líu tới anh đều chẳng có gì tốt đẹp.
"Thành thật xin lỗi, MR đã từng công khai nói rằng chúng tôi không hợp với phong cách của các anh, tôi nghĩ cũng không có gì phải bàn bạc cả." Phó Nhiễm từ chối dứt khoát.
"Cô Phó, cô vẫn nên xem hợp đồng trước rồi hẵng đưa ra kết luận."
"Không cần đâu." Phó Nhiễm ngồi lại chỗ cũ, cầm cốc trà sữa lên ủ ấm tay: "Cũng làm phiền anh nói lại với tổng giám đốc Minh, bớt làm mấy việc bê đá đập vào chân mình đi".
Mấy giáo viên nữ bỗng bụm miệng cười trộm.
Giám đốc Lý vô cùng ngượng ngập, nhưng trọng trách nặng nề đã gánh trên vai: "Nếu cô Phó không có hứng thú thì trong hợp đồng có một điều khoản liên quan đến toàn bộ nhân viên của FU mà tôi cần phải nói rõ, một khi chúng ta ký hợp đồng, toàn bộ chi phí tổ chức event sẽ do MR chi trả. Nói một cách đơn giản, chỉ cần cô ký hợp đồng, thì các nhân viên ở đây ngoài tiền lương cố định thì hàng tháng còn có ít nhất hơn 10.000 tệ thu nhập ngoài".
"Woa!" Mấy giáo viên nữ lúc trước còn che miệng cười giờ nhảy dựng lên: "Anh nói thật không?".
Mấy người khác cũng bắt đầu xì xào rủ rỉ.
Điều kiện này không còn gì phải bàn, chính là một miếng mồi câu thơm lừng dễ dụ. Giám đốc Lý thừa cơ tiếp tục bơm kích: "Ngoài ra toàn bộ các loại tiền thưởng như thưởng tết, thưởng hoa hồng đều được phát theo đúng tiêu chuẩn của nhân viên MR".
"Trời đất ơi, hóa ra trên trời thật sự sẽ có miếng mồi ngon rơi xuống đấy!"
"Chuyến du lịch đảo Hải Nam của tôi có hy vọng rồi!"
Người duy nhất bình tĩnh và lạnh lùng là Phó Nhiễm. Cô đứng lên lần nữa: "Giám đốc Lý, chúng ta vào trong phòng làm việc nói chuyện".
Cô vừa cất bước thì đã có một bàn tay giữ lấy ống quần cô. Cô giáo trẻ nhìn cô bằng ánh mắt đáng thương: "Tiểu Nhiễm, phải biết co biết duỗi đấy, khi nào thích hợp hãy cúi đầu trước nhà tư bản".
Phó Nhiễm đưa giám đốc Lý vào phòng của mình. Cô nhận lấy hợp đồng đọc thật kỹ càng, chủ yếu vì không dám tin Minh Thành Hữu tự dưng lại cho cô một món hời như vậy.
Phó Nhiễm đọc lần lượt từng điều khoản một, toàn bộ đều có lợi hơn cho FU, đặc biệt là về mảng phúc lợi cho các chị em trong công ty.
"Cốc cốc..."
"Mời vào." Cô không ngẩng đầu lên.
Cô giáo vừa nãy bưng trà đi vào: "Mời giám đốc Lý uống trà".
Chút tâm tư của cô ấy sao Phó