Ầm một tiếng.
Bạch Tiểu Thuần phun ra máu tươi. Đỗ Lăng Phỉ giống như vậy. Hai người miễn cưỡng tránh được một đòn này, nhưng toàn thân giống như muốn bị xé rách. Thân thể giống như mất đi tu vi, trực tiếp từ trên bầu trời hạ xuống.
Gần như ở trong nháy mắt khi bọn họ hạ xuống, quỷ thủ này đã tới hóa thành sương mù màu đen nồng đậm, chớp mắt lại bao phủ phạm vi nghìn trượng, khiến cho bên trong nghìn trượng này, trực tiếp liền trở thành lồng giam vây khốn, giống như cùng trời đất chia lìa, cắt đứt tất cả.
Ở bên trong sương mù màu đen nghìn trượng này, trong tiếng vô số Lệ Quỷ biến ảo, rít gào, lao về phía Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ, chợt cắn xé đi, nhưng lại bị vòng sáng màu vàng này ngăn cản. Nhưng rõ ràng, ở dưới những Lệ Quỷ này cắn xé, vòng sáng này cũng trở nên vặn vẹo.
Nếu là từ trên bầu trời nhìn xuống dưới, sẽ hoảng sợ phát hiện, cái gọi là sương mù màu đen nghìn trượng này, lại có thể... Là một mặt quỷ cực lớn. Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ nhìn như là bị bao vây ở chỗ này, nhưng trên thực tế... đúng là chẳng biết từ lúc nào, bị mặt quỷ khóc cười này, nuốt vào đến trong miệng!
- Mùi vị thật ngọt ngào...
- Mùi vị này... Không uổng công ta truy tìm các ngươi đến nơi đây. Chỉ cần tiêu hóa hai người các ngươi, ta nhất định có thể khôi phục lực lượng đến đỉnh phong...
- Mặc dù ánh sáng màu vàng hộ pháp này có chút phiền phức, nhưng vẫn quá yếu!
Âm thanh của mặt quỷ mang theo sự hưng phấn, vang vọng khắp nơi. Lệ Quỷ ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ, mỗi một con đều điên cuồng lên, không ngừng đánh tới.
Cho dù Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ có chiến lực kinh người, cực kỳ không tầm thường, nhưng vẫn ở bên trong sương mù màu đen nghìn trượng này. Tháo chạy tiếp, những Lệ Quỷ đó căn bản là đánh không chết. Bình thường bị Bạch Tiểu Thuần một quyền đánh vỡ nát diệt vong, sau đó trong phút chốc lại ngưng tụ ra.
Đỗ Lăng Phỉ vòng sáng màu vàng, ở sương mù màu đen này trong, lại cũng yếu ớt đến cực hạn, run rẩy trong giống như bất cứ lúc nào có thể tan vỡ vỡ nát.
Có thể tưởng tượng một khi vòng sáng mở tung ra, Lệ Quỷ ở bốn phía xung quanh bọn họ sẽ đồng thời nhào tới!
- Lúc nào phụ thân nàng mới tới!
Bạch Tiểu Thuần sốt ruột. Loại nguy cơ sinh tử này, nếu như Thiên Tôn không đến, như vậy có thể có biện pháp hóa giải. Hình như chỉ có sử dụng lá băng này, khiến cho nữ hài nhi kia thức tỉnh. Nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng không chắc sau khi nữ hài nhi tỉnh dậy, có có thể cùng mặt quỷ này đối đầu hay không. Mặt khác nếu như nữ hài nhi thức tỉnh lúc này, tất cả lại sẽ bại lộ.
- Hắn đã tới.
Giọng nói của Đỗ Lăng Phỉ có chút hạ xuống, thì thào nói.
- A?
Bạch Tiểu Thuần ngẩn ra.
Đúng lúc này, vòng sáng màu vàng bên ngoài thân thể hai người bọn họ không chịu nổi đè ép từ bốn phía xung quanh, đột nhiên tan vỡ. Nhưng ngay khi vòng sáng màu vàng này tan vỡ, Lệ Quỷ ở bốn phía xung quanh thét lên nhào tới, trong chớp mắt, bỗng nhiên, từ bên trong vòng sáng màu vàng tan vỡ nơi này, lại có thể ngưng tụ ra một tia chớp màu vàng.
Trong chớp mắt, tia chớp màu vàng phá vỡ hư vô, cực nhanh xuyên qua ở bên trong sương mù nghìn trượng này, với mắt thường khó có thể nhìn thấy. Ở trong một tiếng thét gào thê lương của mặt quỷ kia, tia chớp này thế như chẻ tre, trực tiếp xuyên qua sương mù màu đen nghìn trượng. Nó đi qua nơi nào, tất cả Lệ Quỷ đều tan thành mây khói!
Ầm ầm ầm!
Tất cả ở dưới tia chớp này xuyên qua, đều tan vỡ!
Sương mù màu đen nghìn trượng bị sinh sôi xé thành hai nửa, hóa thành sương mù cuốn ngược lại, ở cách đó không xa một lần nữa ngưng tụ,
hình thành mặt quỷ khóc cười. Lúc này nó chợt ngẩng đầu, nhìn về phía tia chớp màu vàng kia, trong miệng phát ra một tiếng rống to.
- Thiên Tôn!
Gần như ở trong chớp mắt khi mặt quỷ mở miệng, tia chớp màu vàng kia vặn vẹo một hồi, rốt cuộc từ bên trong tia chớp, có một người mặc trường bào màu xanh đi ra, mang theo bóng dáng của đế quan.
Người này khí thế đầy mình, còn có dung nhan không giận tự uy, chính là Thiên Tôn!
- Ngươi né tránh lâu như vậy, rốt cuộc vẫn bị ta tìm được!
Trên mặt Thiên Tôn lộ ra vẻ tươi cười. Trong mắt còn có sự phấn chấn. Thoáng một cái, hắn đã lao thẳng đến chỗ mặt quỷ này.
Mặt quỷ phát ra âm thanh thê lương, giống như biết không có cách nào bỏ chạy. Lúc này hắn rốt cuộc xông tới, cùng Thiên Tôn trực tiếp lại chiến đấu với nhau.
Trong khoảng thời gian ngắn, những tiếng nổ vang vọng ngập trời, khuếch tán tám phương.
Thời khắc này, mặc dù Bạch Tiểu Thuần sống sót sau tai nạn, nhưng trong lòng lại không có chút vui sướng nào. Ngược lại trong lòng hắn dâng lên phần nhiều là hàn ý. Ban đầu, khi Đỗ Lăng Phỉ nhắc tới phụ thân nàng, giọng nói lạnh như băng, Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy Đỗ Lăng Phỉ có cái gì không đúng.
Nhưng hôm nay... Thiên Tôn lại từ bên trong vòng sáng màu vàng xuất hiện. Liên tưởng tới lời Đỗ Lăng Phỉ nói, rõ ràng, Thiên Tôn đã đến từ lâu, nhưng trước sau không có xuất hiện, để mặc cho Đỗ Lăng Phỉ cùng mình bị sương mù màu đen bao phủ, trong lúc bọn họ ở trong sự nguy cấp sinh tử, chờ một cơ hội...
Cơ hội này, rất rõ ràng... chính là đang đợi cơ hội mặt quỷ có thể bị thương nặng.
Mà hình như cơ hội này... ở trong mắt Thiên Tôn, còn quan trọng hơn so với sự an nguy của nữ nhi hắn!
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần cũng hít vào một hơi. Thời điểm hắn đưa mắt nhìn về phía Đỗ Lăng Phỉ bên cạnh, nhìn thấy được chính là sự mất mát cùng cay đắng ở trên gương mặt tái nhợt của Đỗ Lăng Phỉ.
Nếu như nói Bạch Tiểu Thuần hiểu biết đối với Thiên Tôn đều là dựa vào suy đoán cùng phán đoán. Đỗ Lăng Phỉ vừa vặn là nữ nhi của Thiên Tôn, lại càng hiểu rõ đối với phụ thân của mình hơn.
Nàng vốn tưởng rằng lần này phụ thân an bài mình cùng Bạch Tiểu Thuần ở bắc mạch, thực sự là vì chuyện đại sư tỷ có tử vong hay không. Nàng cũng tận tâm đi điều tra.
Nhưng hôm nay, nàng hiểu rõ, chuyện đại sư tỷ chỉ là thứ yếu. Mặc dù nàng bị lưu lại, là bởi vì Thiên Tôn muốn để cho nàng và Bạch Tiểu Thuần làm mồi nhử, thu hút mặt quỷ chạy ra từ phía trên chiếc thuyền xương!
Tuy rằng nàng không biết vì sao phụ thân cho rằng, mình cùng Bạch Tiểu Thuần sẽ thu hút được mặt quỷ này. Nhưng hiển nhiên, mặt quỷ này thực sự đã đến.
- Phụ thân, tất cả cố gắng của phụ thân, cũng chỉ là để rời khỏi nơi này. Nhưng... rời khỏi đây thật sự quan trọng như vậy sao? Vượt qua thân tình sao...
Đỗ Lăng Phỉ cảm giác tim đang bị xé rách. Nàng nhìn phụ thân đang ở giữa không trung cùng mặt quỷ kia chém giết.