Bạch Tiểu Thuần đi ra xem, thì thấy ở bên ngoài trận pháp, con đại hắc cẩu kia đang nghênh ngang đắc ý đứng ở nơi đó. Bên dưới móng vuốt, chính là con Bích Nhãn Hắc Miêu cực kỳ cảnh giác kia, chỉ bất quá là bây giờ con mèo đen này đang rất uể oải, mặt ủ mày chau.
Đại hắc cẩu vừa nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần thì lại càng đắc ý hơn, bắt đầu lớn tiếng sủa. Bạch Tiểu Thuần lập tức mở trận pháp. Trận pháp này vừa mới mở, con đại hắc cẩu nháy mắt đã vọt vào, lao thẳng tới chỗ Dục Thú Hoa.
Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc một chút,cảm thấy huyễn cảnh mà đại hắc cẩu này thấy, nhất định là không tầm thường.
“Thật sự là không muốn sống nữa sao!” Bạch Tiểu Thuần thở dài, đi tới trước mặt Bích Nhãn Hắc Miêu, thấy con mèo đen này chỉ bị kiệt sức một chút, không có vấn đề gì, lúc này mới cầm nó mang tới hậu viện.
Chờ tới hơn nửa ngày... Cho đến khi đại hắc cẩu nhảy vào trong Dục Thú Hoa lần thứ mười, thì bị Bạch Tiểu Thuần tóm lấy ném ra ngoài. Giờ phút này hắn vô cùng lo lắng, sợ đại hắc cẩu này nếu như cứ nhiều lần đưa ra sinh mệnh bản nguyên phản tổ chi huyết như thế, thì kế hoạch chiến thú mạnh nhất của mình, có lẽ cuối cùng Dục Thú Chủng được sinh ra... Chính là một con tiểu hắc cẩu.
Nghĩ tới loại khả năng này làm Bạch Tiểu Thuần lập tức khẩn trương, trong lòng hạ quyết tâm quyết không để cho đại hắc cẩu này tiếp tục dâng hiến nữa, nhanh chóng đem Bích Nhãn Hắc Miêu ở trong tay ném vào bên trong Dục Thú Hoa.
Nửa tháng sau đó, con đại hắc cẩu kia tự hiểu quy củ, vì vậy mà cứ cách một ngày lại kéo đến một con chiến thú rất là uể oải tới, sủa to vài tiếng, chờ sau khi Bạch Tiểu Thuần mở cửa là lập tức xông vào rất là thành thạo.
Mà mỗi lần, Bạch Tiểu Thuần đều muốn cự tuyệt đại hắc cẩu, nhưng mỗi lần nhìn thấy chiến thú mà đại hắc cẩu mang tới, thì tâm thần lại chấn động.
“Con đại hắc cẩu này giỏi thật. Nó làm sao biết là ta muốn đi bắt những con thú này. Cần phải biết là những con thú này đều bị chủ nhân trông coi rất kỹ, hoặc là được đặt ở trong túi nuôi thú, hoặc là ở trong động phủ nội môn.” Bạch Tiểu Thuần thật sự không có cách nào cự tuyệt. Đại hắc cẩu này tựa như nắm bắt được tâm lý của Bạch Tiểu Thuần, nên mỗi lần mang tới đều là chiến thú khiến cho Bạch Tiểu Thuần phải động tâm. Thậm chí có một lần, thế mà ngay cả chiến thú của một vị trưởng lão Lạc Nhật Phong cũng bị nó kéo tới.
“Đáng chết, nếu nói như vậy, thì đại hắc cẩu này đã âm thầm theo ta không biết bao nhiêu lâu...” Bạch Tiểu Thuần rất nhanh đã hiểu ra vấn đề, rất hiển nhiên, chỉ có một khả năng này.
Bạch Tiểu Thuần cảm khái, nghiêng mắt nhìn đại hắc cẩu không nhúc nhích ở bên trong Dục Thú Hoa, cảm thấy con Dạ Hành Thú này chẳng những phi thường thông minh, mà thực lực lại cường hãn, nhất là tốc độ, nếu không, cũng không có khả năng đánh bại những con chiến thú này mà kéo tới đây.
“Thôi thôi, đây cũng là một tên đáng thương. Dù sao lúc trước ta cũng làm nó bị liên lụy, nếu mỗi lần nó đều mang đến loại chiến thú này, thì để cho nó dâng hiến thêm mấy lần cũng được. Chỉ là ta không muốn nó tiếp tục cũng là muốn tốt cho nó.” Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, không tiếp tục để ý tới đại hắc cẩu nữa, tròng mắt xoay chuyển, nhìn về phía tứ đại sơn phong.
“Ta cần chiến thú cường đại hơn... Tứ đại hộ sơn thú, hẳn là tốt nhất.” Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, lập tức rời khỏi lầu các, đi tới thạch động luyện đan ở trong Cổ Thú Thâm Uyên.
Đồng thời, trong khoảng thời gian này, không ít đệ tử của bờ Bắc đều cảm thấy có gì đó không thích hợp, đã nhận ra được chiến thú của mình đều xuất hiện những hành động cổ quái, thường xuyên kêu to ở trong đêm, giống như là đang kêu gọi.
Nhất là con Bích Nhãn Hắc Miêu kia, âm thanh lại càng sắc nhọn, trong mắt thi thoảng lại lộ ra hồi ức, giống như là ở bên trong huyễn cảnh kia, nó trở thành vua của bách thú, chí cao vô thượng, ngay cả âm thanh cũng mang theo bá khí, truyền ra khắp bốn phía. Chủ nhân của con mèo đen này lại càng lo lắng, không biết chiến thú của mình bị làm sao.
Mà những chuyện như vậy, thì ra ở trong tông môn lại có rất nhiều...
Dần dần, đa phần đệ tử bờ Bắc bắt đầu đi tìm kiếm nguyên nhân...
Mấy ngày sau đó, Bạch Tiểu Thuần từ trong hang luyện dược đi ra, hài lòng cầm không ít đan dược dẫn dụ hung thú trong tay. Chờ tới khi màn đêm giáng xuống, hắn vội vã ra ngoài, đầu tiên là đi tới Diên Vĩ Phong. Sau khi đi tới đỉnh núi, trong lòng hắn có chút khẩn trương, hướng về chỗ hang động của con chim phượng bảy màu, nghĩ sẽ nịnh nọt nó một chút, vì thế ném một viên tam giai Linh Dược vào.
Nhưng viên đan dược này vừa ném ra đã ngay lập tức bị bắn ngược trở về, còn đập vào ngực của Bạch Tiểu Thuần, cường lực rất lớn. Cũng may Bạch Tiểu Thuần da dày thịt béo nên chỉ hơi thay đổi sắc mặt, lùi lại về phía sau mấy bước. Từ bên trong cái hang động đen kịt, con chim phượng bảy màu kia chậm rãi đưa cái đầu thò ra ngoài, kiêu căng nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, trong mắt lộ ra khinh miệt.
Không phải nó khinh miệt Bạch Tiểu Thuần, mà là khinh thường hành động hắn ném ra đan dược.
Giống như là đang nói cho Bạch Tiểu Thuần biết, nó tuyệt đối không ăn đan dược do người là đưa cho.
Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, vội ho một tiếng.
“Phượng Điểu tiền bối, viên đan dược này ăn ngon lắm... Ngươi không thích cũng không sao, đi theo ta đi, ta dẫn ngươi tới một nơi rất tốt, nơi đó có thể giúp ngươi thực hiện được tất cả mộng tưởng.” Bạch Tiểu Thuần lộ ra bộ dáng nhu thuận. Trong lúc hắn còn đang giải thích thì con chim phượng kia bỗng nhiên vung cánh lên. Một cơn gió lớn đảo qua làm cho Bạch Tiểu Thuần không ngừng lùi lại, chỉ thiếu chút nữa là rớt xuống vách núi, khiến hắn bị dọa đến tâm can run lên, vội vội vàng vàng tránh đi.
Con chim phượng bảy màu kia lạnh lùng trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần giống như là đang cảnh cáo, rồi mới chậm rãi trở về trong hang động.
“Thôi thôi, con chim phượng bảy màu này tính tình quá tự đại, ta đi tới Lạc Nhật Phong nhìn xem con Tam Nhãn Ô Nha kia xem. Hẳn là tính tình nó không có quá tự đại như vậy đi.” Bạch Tiểu Thuần có chút đau đầu, hạ quyết tâm, ngay trong đêm đi tới Lạc Nhật Phong, đứng ở trước cửa hang của con Tam Nhãn Ô Nha kia, lại tiếp tục thử.
Thế nhưng chỉ mất thời gian nửa nén hương, Bạch Tiểu Thuần da đầu tê dại, cấp tốc bỏ chạy, phía sau hắn hắc mang lập lòe. Con Tam Nhãn Ô Nha kia đang nhanh chóng đuổi theo, giống như xua đuổi Bạch Tiểu