Tu sĩ Thiên Nhân này có chút do dự, nhưng không dám giấu diếm, nhỏ giọng nói thật. Hắn là ở cửa thứ nhất, chỉ kém một chút liền có thể thông qua, lại thất bại ở nơi đó.
Mà dựa theo sự miêu tả của hắn, bên trong cửa thứ nhất xuất hiện, là năm khôi lỗi cảnh giới Thiên Nhân.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần mới thở phào nhẹ nhõm. Nhất là ở trong quá trình này, bốn phía xung quanh lục tục lại có bảy tám Thiên Nhân bị chật vật truyền tống đi ra. Mặc dù đều có mức độ thương thế khác nhau, nhưng lại đều không có nguy hiểm cho sinh mạng. Sau đó, trong lòng Bạch Tiểu Thuần càng thêm chắc chắn, hắn liền sửa lại hành trang một chút, lại lấy từ trong túi đựng đồ ra một ít áo giáp phòng hộ, một lần nữa mặc lên người. Lúc này hắn mới hít một hơi thật sâu, một lần nữa bước vào xương quạt, đến vị trí sát biên giới, sau đó bước một bước về phía chỗ mặt quạt phía trước.
Trong chớp mắt khi bước chân của Bạch Tiểu Thuần hạ xuống, bên tai hắn truyền đến tiếng nổ lớn. Thế giới trước mắt còn bỗng nhiên hoa lên một cái. Khi tất cả rõ ràng, hắn rốt cuộc xuất hiện ở một chỗ vòng tròn trên quảng trường.
Quảng trường này tràn ngập uy áp. Phía trước hắn còn có một bức tượng to lớn. Bức tượng kia nửa người nửa thú, rất dữ tợn. Đồng thời, cũng có một sự hung tàn đập vào mặt.
Ở trên người bức tượng kia, có năm con khỉ lông đỏ, đang ngồi ở chỗ đó, giống như nhắm mắt ngồi tĩnh tọa. Lúc này hai mắt bọn chúng chợt mở ra, lộ ra màu đỏ đậm. Trong ánh mắt còn mang theo sự điên cuồng. Bọn chúng chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Thân thể chúng thoáng một cái, hóa thành năm đạo hồng quang, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần
Vừa mới bắt đầu Bạch Tiểu Thuần bị dọa cho giật mình. Ở đây thật sự ngăn cách thần thức. Năm con khỉ này thoạt nhìn hung tàn quỷ dị, vì thần thức bị cắt đứt, sóng dao động tu vi cũng không có cách nào kiểm tra ra được. Thân thể hắn lập tức lui lại phía sau.
Nhưng ở trong lúc rút lui, Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt.
- Tuy rằng không nhìn ra tu vi của bọn chúng, nhưng tốc độ này... ũng quá chậm.
- Quả nhiên cửa ải này không phải căn cứ vào tu vi mỗi người khác nhau mà thay đổi, mà là cố định...
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời sáng lên, trong lòng dâng lên một cảm giác hào hùng. Lúc này thân thể hắn bỗng nhiên quay ngược lại, dừng lại. Sau đó, hắn lao thẳng đến chỗ năm con khỉ đang phóng tới.
- Người cản ta... chết!
Bạch Tiểu Thuần hô to một tiếng. Hắn chỉ cảm thấy những lời này từ trong miệng mình nói ra, tràn ngập hào tình vạn trượng. Tốc độ của hắn quá nhanh, thậm chí cũng dâng lên gió bão, một đường những trong tiếng nổ lớn, hắn trực tiếp lại va chạm cùng với năm con khỉ này.
Căn bản cũng không cần Bạch Tiểu Thuần đi triển khai thần thông thuật pháp. Chỉ là khí thế dâng lên trong lúc lao ra, liền khiến cho có ba con trong năm con khỉ này, không đợi Bạch Tiểu Thuần tới gần, đã không chịu nổi, thân thể ầm một tiếng tự mình nổ tung ra, hóa thành một mảnh sương mù.
Hai con khỉ khác miễn cưỡng chống đỡ được trong một cái chớp mắt, đã bị Bạch Tiểu Thuần gào thét lao qua. Trong những tiếng ầm ầm vang vọng, chúng cũng trở thành sương mù.
Cảm nhận được sự dễ dàng này, lúc này bóng người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện ở đỉnh đầu của bức tượng kia, chắp tay sau lưng, thần sắc ngạo nghễ, vung tay áo một cái.
- Dám ngăn cản đường đi của Bạch Tiểu Thuần ta, nhất định... phải tan thành mây khói.
Bạch Tiểu Thuần hờ hững mở miệng. Sau đó, hắn chỉ cảm thấy hăng hái, đang muốn đi về phía trước. Nhưng năm con khỉ đã hình thành sương mù, lúc này ngưng tụ lại chung một chỗ, hóa thành một viên đan dược. Đan dược này thoạt nhìn trong suốt lấp lánh, tràn ngập hương vị khác
thường. Sau khi viên đan được bị Bạch Tiểu Thuần bắt lại, hắn mặc dù không biết tên của đan dược này, nhưng dựa vào hiểu biết của hắn đối với dược đạo, hắn rất nhanh đã nhìn ra được, một viên đan dược này đối với tu sĩ Thiên Nhân mà nói, vượt qua tiên đan, hoàn toàn không có một chút tạp chất!
Một viên đan dược này có thể so sánh với mười viên tiên đan cảnh giới Thiên Nhân ở Tiên Vực của Vĩnh Hằng!
Sau khi thu hồi đan dược này, tinh thần Bạch Tiểu Thuần chấn hưng. Rất nhanh, thế giới trước mắt hắn biến mất. Xuất hiện ở trước mắt hắn vẫn là con đường xương quạt. Lần này Bạch Tiểu Thuần không chút do dự, chợt lao về phía trước.
Rất nhanh, cửa thứ hai, cửa thứ ba...
Qua từng cửa ải một, ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, tất cả bị bẻ gãy nghiền nát, bị hắn lấy thế như chẻ tre vậy, trực tiếp liền đi tới cửa thứ sáu!
Cửa thứ sáu này không giống với mấy cửa ải trước đó. Chỗ không gian của cửa ải này là một mảnh hư vô. Trên đó có chín bậc thang, tản ra uy áp kinh người. Sau khi Bạch Tiểu Thuần đi tới chỗ bậc thang thứ tám, ở trong một bước cuối cùng này, hắn phát hiện ra bí mật của cửa thứ sáu này. Cửa ải này, chính là căn cứ vào tu vi khác nhau của mỗi người, xuất hiện áp chế khác nhau!
- Vậy cũng không ngăn cản được ta!
Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, lực lượng thân thể của hắn cường hãn vô cùng, đối với mức độ áp chế này, tuy có không khỏe, nhưng vẫn đi ra một bước cuối cùng, xông qua cửa thứ sáu!
Sau khi thế giới của cửa thứ sáu, mơ hồ ở trước mắt Bạch Tiểu Thuần. Khi hắn một lần nữa trở lại trên con đường xương quạt, trong tay hắn xuất hiện thêm một mảnh lông chim. Cái lông chim này nhìn như tầm thường, chính là vật cửa thứ sáu thưởng.
Bạch Tiểu Thuần xem không hiểu lông chim này có tác dụng gì. Đại thể phân tích ra, đây có lẽ là một nguyên liệu luyện khí. Sau khi thu hồi, hắn tiếp tục đi về phía trước, đi tới cửa thứ bảy.
Chỉ là độ khó của cửa thứ bảy này lớn hơn một chút. Thử thách không phải là tu vi. Hình như thử thách chính là trực giác sau khi thần thức bị cắt đứt. Bởi vì cửa thứ bảy này chính là một chỗ mê cung.
- Ta chán ghét mê cung...
Một lúc lâu sau, bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần bị mạnh mẽ truyền tống trở về trên quảng trường nơi tay cầm của cây quạt. Xông qua ải thất bại, hắn cảm thấy đầu mình cũng muốn hôn mê. Ở bên trong mê cung của cửa thứ bảy này, hắn tìm kiếm hồi lâu, cũng không tìm được con đường chính xác.
Hết lần này tới lần khác, mỗi một cửa ải, tối đa chỉ có thời gian một canh giờ. Một khi vượt quá, bản thân sẽ bị truyền tống ra.
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang phiền muộn, bốn phía xung quanh lục tục có tu sĩ Thiên Nhân cùng với Bán Thần, bị truyền tống trở về. Phần lớn bọn họ đều bị đánh ra ở trên cửa thứ sáu. Đến nay, có thể đi qua tầng thứ sáu chỉ có bảy người!