Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1631: Nói rõ chết không theo. (2)


trước sau

- Thân là Thiên Tôn, không muốn phối hợp nói thẳng là được, lại còn có thể giả chết. Thật sự mất mặt xấu hổ!

- Bạch Tiểu Thuần, cho dù ngươi có tu vi Thiên Tôn, nhưng ngươi không một trái tim của cường giả!

Sự chán ghét trong mắt Cổ Thiên Quân càng mãnh liệt hơn. Theo hắn thấy, cho dù đến thời điểm nguy cơ sinh tử, bản thân mình là Thiên Tôn, cũng tuyệt đối sẽ không đi theo con đường giả chết này. Lúc này thoáng một cái, những người cát khổng lồ lại phóng qua, xông về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nằm ở nơi đó, mắt thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng càng tức giận. Dưới tâm niệm thoáng động, nhất thời bốn phía xung quanh hắn có bão cát chợt biến ảo. Thình lình từ bên trong, trực tiếp có một trăm người cát khổng lồ cao lớn đi ra.

Những người khổng lồ này, mỗi một người đều rít gào lao ra, chuẩn bị vọt tới Cổ Thiên Quân vốn đã khiếp sợ. Hắn mở miệng hít sâu một hơi. Tâm thần như có mười vạn thiên lôi nổ tung. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, nhanh chóng rút lui.

Tư Mã Vân Hoa cũng bị cảnh tượng như vậy làm cho chấn động. Hắn kinh ngạc la lên thất thanh.

- Lại còn có tầng biến hóa thứ ba!

Nghe được tiếng hô của Tư Mã Vân Hoa, Bạch Tiểu Thuần có chút tiếc nuối. Hắn suy nghĩ nếu không ỏ trong túi của mình thật sự không còn bao nhiêu Phát Tình Đan, nếu không mình còn có thể làm ra cho bọn họ tầng biến hóa thứ tư.

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần đang xúc động, hơn một trăm người cát khổng lồ, hình thành khí thế đủ để nghiền ép tất cả, lao qua nơi đó. Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa liên tục tháo chạy. Máu tươi từng ngụm phun ra. Trong lòng bọn họ cũng đang nóng nảy. Dựa theo Tư Mã Vân Hoa phán đoán, truyền tống của cửa ải thứ mười tám này xảy ra vấn đề, chỉ cần có thể kiên trì thêm thời gian một nén nhang, có thể sẽ có truyền tống xuất hiện.

Nếu như mười người người cát khổng lồ, hắn cùng với Cổ Thiên Quân tất nhiên có thể kiên trì. Chỉ là lúc này trên trăm người cát khổng lồ, bọn họ ngoại trừ cảm thấy da đầu tê dại, đã không có chủ ý khác.

- Đáng chết, làm sao có thể biến thành như vậy!

Tư Mã Vân Hoa gầm khẽ một tiếng, cắn răng xuống. Trong nháy mắt khi những người cát khổng lồ này truy đuổi đến nơi, hắn lại trực tiếp ngã xuống. Trong nháy mắt khí tức biến mất. Hắn lựa chọn giả chết giống như Bạch Tiểu Thuần...

Bạch Tiểu Thuần vừa nhìn, nhất thời vui mừng. Tâm niệm hắn thoáng động. Ngay lập tức những người cát khổng lồ này vốn muốn đánh về phía Tư Mã Vân Hoa hình như đang phán đoán, cũng cho rằng Tư Mã Vân Hoa đã tử vong, vì vậy tất cả thay đổi mục tiêu... Lao thẳng đến người sống duy nhất ở đây, trong giờ khắc này ở ở đây, Cổ Thiên Quân.

Cổ Thiên Quân choáng váng...

Bạch Tiểu Thuần giả chết thì cũng thôi. Tư Mã Vân Hoa cũng giả chết. Điều này khiến cho Cổ Thiên Quân rầu rĩ. Mà khi hắn nhìn thấy được trên trăm một người đất cát khổng lồ ở bốn phía xung quanh, đôi mắt mang theo sự điên cuồng cùng với tản ra khí tức khủng khiếp, đang cách mình càng lúc càng gần, cảm nhận mặt đất chấn động, Cổ Thiên Quân hung hăng cắn răng một cái, trực tiếp lại ngã xuống, thu lại khí tức, lựa chọn giả chết...

Nhưng hắn giả chết, hiển nhiên là thất bại. Trên một trăm người cát khổng lồ này hình như nhận định Cổ Thiên Quân, vẫn lao thẳng. Rất nhanh, những tiếng kêu thê lương thảm thiết của Cổ Thiên Quân lại vang lên từ chỗ hắn giả chết. Hắn phun ra máu tươi, nhanh chóng rút lui. Trong lòng càng bi thương căm phẫn đến cực hạn.

- Đáng chết. Như vậy là không công bằng. Tư Mã Vân Hoa cũng giả chết, tại sao các ngươi không đi tìm hắn!

Loại cảm giác bất công mãnh liệt này, khiến cho Cổ Thiên Quân cũng muốn phát điên.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe được, cũng cảm thấy
lời hắn nói có đạo lý. Vì vậy rất nhanh, hắn lại phân ra một phần người cát khổng lồ, lao thẳng đến chỗ Tư Mã Vân Hoa đang thở phào nhẹ nhõm.

Tròng mắt Tư Mã Vân Hoa cũng thiếu chút nữa thì rơi xuống. Trong lòng hắn điên cuồng nguyền rủa. Hắn càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Ở trong phán đoán của hắn, tâm trí của những người cát khổng lồ không cao. Nhưng hôm nay nhìn như thế, đối phương có chỗ nào là tâm trí không cao chứ? Đây rõ ràng là đang chuẩn bị đùa với bọn họ!

Hắn không phải không hoài nghi tới Bạch Tiểu Thuần. Nhưng thật sự... Không có cách nào nghĩ đến, thân phận của Bạch Tiểu Thuần hiện tại, đã gián tiếp xem như là một trong những chủ nhân của quạt tàn này!

Ở dưới sự bao vây tấn công của hơn một trăm người đất cát khổng lồ, Tư Mã Vân Hoa cùng Cổ Thiên Quân căn bản là không có cách nào rảnh tay để đi gây sự với Bạch Tiểu Thuần. Thậm chí lúc này trong đầu bọn họ cũng không kịp suy nghĩ tìm hiểu về Bạch Tiểu Thuần. Toàn bộ tâm thần của bọn họ thật sự đều muốn đặt ở trên việc ứng phó trên trăm người đất cát khổng lồ này.

Có một chút không cẩn thận, đối với bọn họ mà nói, chính là vạn kiếp bất phục. Cũng may loại dày vò này, sau khi hai người từng người đều phun ra vô số búng máu tươi, nuốt vào rất nhiều đan dược khôi phục, cuối cùng chịu đựng được đến thời điểm truyền tống mở ra.

Khi trên thân thể của bọn họ, xuất hiện ánh sáng truyền tống, hai người đều có cảm giác sống sót sau tai nạn. Hai người, người trước tiếp người sau, nhanh chóng rời đi. Đối với cửa ải thứ mười tám này, bọn họ đã tuyệt vọng.

Su khi hai người bọn họ rời đi, Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, ngạo nghễ đắc ý từ trên mặt đất đứng lên. Hắn phủi bụi trên người một cái, tay áo khẽ vung lên, hất cằm lên, thản nhiên mở miệng.

- Bạch Tiểu Thuần ta phất tay áo, Thiên Tôn cũng phải tan thành mây khói. Sai lầm lớn nhất của các ngươi, chính là không nên dây vào ta!

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hai câu nói sau của mình, nói thật sự quá có vị đạo. Hắn suy nghĩ sau này phải nói nhiều một chút mới được.

Lúc này những người đất cát khổng lồ ở bốn phía xung quanh, mỗi một người đều dừng lại, vẫn không nhúc nhích. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua ở trên người bọn họ. Trong lòng hắn cũng có chút tiếc nuối. Hắn không phải chưa từng nghĩ tới chuyện mang những người khổng lồ này đi. Nhưng cùng lúc hắn làm không được. Về phương diện khác, thông qua quyền hạn của mình, Bạch Tiểu Thuần biết những khôi lỗi chỉ có ở chỗ này, mới có khả năng thật sự tồn tại. Nếu như mang đi, ở bên ngoài chỉ có thể trở thành hư ảo.

- Cũng không biết năm đó, Chúa Tể chế luyện ra cây quạt này, làm sao làm được.

Bạch Tiểu Thuần nói thầm nói mấy câu. Hắn suy nghĩ một chút mình có nên xông qua cửa ải thứ mười tám này, tới chọc tức Tư Mã Vân Hoa cùng Cổ Thiên Quân một chút hay không.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện